Qua được một đêm sóng gió Tuyết Ly ngủ thẳng băng đến gần trưa mới mở mắt, vươn vai một cái lấy tinh thần liền theo quy luật mà sửa soạn tươm tất đi ăn
Vừa bước ra khỏi phòng cô cảm thán không thôi..
quả là phá được thì dọn được
Sạch sẽ bóng loáng..
tất cả điều được thay mới..
căn nhà như cũ chưa từng có chuyện hư hỏng hôm qua
Tính ra suốt đời đi làm của hắn tiền lương để bù đắp cho mấy lần trời mưa này hết rồi ?!
Vậy tiền đâu nuôi cô nhỉ ?!
Có khi nào mai mốt phá sản không ta ?!
\[…\] Bớt ảo mộng đi kí chủ, gia sản của nam chủ cô ăn mấy chục đời không hết !
"…" Hắn buôn lậu hay gì mà giàu thế?
\[…\] Người ta giàu từ trong trứng rồi !
"…" ha ha
Không sao..
cô thích điều này !
Nghĩ nghĩ một hồi đi đến tủ lạnh..
nhiều đồ quá ..
nhưng mà Tuyết Ly lười nấu quá nha..
Thôi vậy quyết định kêu đồ ăn bên ngoài!
Thời đại này cái gì cũng có nhất là đặt online nhanh tiện, vì vậy cô quyết định mua cả đống về luôn..
kệ đi mình giàu mà !
Theo trí nhớ thì cô năm nay 20 tuổi, từ hồi lấy chồng liền không đi xin việc làm nữa ..
ở nhà ăn bám do vậy sinh ra có chút trầm cảm đi ?..
nhưng một phần là do nguyên chủ ngại giao tiếp nên mới quyết định ở nhà, còn cô thì ...!ừm thì cũng vậy đó!
\[…\] Còn cô là đại lười biếng nên vẫn ở nhà !
"…" ha ha..
không hẳn đâu nha !
\[…\] Vậy ư ? Nói cho kí chủ biết phụ nữ chỉ có giá khi có sự nghiệp thôi nha !!
"…" Hửm ..
vậy ta sẽ chứng minh lại định luật lười biếng vẫn có giá nha !!
\[…\] Đúng rồi! Là đại hạ giá ý !!
"…"
Đồ hệ thống chết tiệt suốt ngày khẩu nghiệp với ta !
Không quan tâm nó nữa cô ra ngoài canh shipper để lấy đồ ăn..
ý mà hình như góc phải của hoa viên còn đất trống, ha ha ..
" Hệ thống cho ta trái dưa hấu coi !"
\[…\] \=\=
Riết rồi quen với tư tưởng não tàn của kí chủ, nó đành phải theo lệnh theo..
không thì chém giết một hồi kết quả vẫn thế thôi
trái dưa nhanh chóng rơi vào tay Tuyết Ly một cách đầy nhẹ nhàng, cô vui vẻ đập ra vừa ăn vừa gieo trồng..
tự nhiên thấy mình đảm đang vãi ra !!
\[…\] Một câu chuyện hài có thật !
Ting ting
Nghe tiếng chuông cửa cô liền vui vẻ phóng cái vèo ra, trên tay còn ôm nữa trái dưa chưa kịp buông
Anh Shipper là một thiếu niên cao ráo nhìn cô khóe miệng giật giật mấy cái ý muốn cười nhưng vì lễ độ đành nhịn lại vui vẻ đưa đồ ăn nhanh cho cô, tò mò không nhìn được có chút hứng lên mở lời
\- Cô đặt nhiều thế