Chẳng rõ xung quanh thế nào cũng chẳng rõ hắn rời đi ra sao ...!lần nữa bước ra khỏi bệnh viện tâm hắn lạnh lẽo đến thống khổ vô lực đập tay vào vô lăng mệt mỏi ..
hắn ở trong đó đã tắm rất kĩ lưỡng chà xát đến cơ thể đầy vết thương cũng chẳng làm bản thân sạch sẽ thêm chút nào..
hắn cảm thấy ghê tởm chính mình..
nhưng hắn lại muốn thấy Vợ nhỏ của hắn..
hắn muốn xin cô tha thứ..
nhưng hắn không có lòng tin..
hắn đã phản bội cô..
Chiếc xe lăn bánh trong vô thức nhìn căn nhà quen thuộc lại chẳng dám xuống xe, hắn thật sợ thật rối ..
chẳng biết làm gì mới làm trái tim nhẹ nhàng hơn một chút..đôi chân như xiềng xích nặng nề lê bước vào mở cửa
hắn phải giải thích..
đúng vậy phải giải thích cho cô nghe
cánh cửa mở ra, ngôi nhà thế mà một hơi lạnh lẽo không có dấu vết người, nhìn tờ giấy trên bàn mà não hắn muốn nổ tung đau đớn
hắn hoảng loạn chạy thẳng vào phòng cô
nhưng chính là..
không có gì cả
Vợ ơi..
em đi đâu rồi..
hắn chạy quanh khắp nhà cũng không còn tìm được một vật dụng nào liên quan đến cô nữa..
căn phòng ấy thế mà trống không
hắn run rẩy từng bước đi về phía chiếc bàn gần bếp, ở đây cô và hắn đã từng đối diện nhau ăn uống vui vẻ trò chuyện..
thế nhưng bây giờ..
nó đặt một tờ đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của bên người nữ..
hắn quỳ rạp xuống sàn nhà chẳng dám tiến thêm bước nữa..
hắn sợ hãi..
sợ hãi khi ánh mắt kia va vào trái tim từng hồi lạnh lẽo chẳng có gì có thể bù đắp cả
ngay cả khi cô vứt bỏ mọi thứ muốn đến nơi cô ghét bỏ để đem cơm làm