Tuyết Ly cười cười vài tiếng liền tiến lại vòng tay ôm lấy eo săn chắc của nam nhân ngước đầu giọng đùa kệch
\- Ngài thấy cảm giác tốt không?
\- Hửm..
à tạm !
\- Vậy thì tại sao không nghĩ đến rước ta về làm thê thay vì là con gái chứ ?!
Hắn như cũ cúi nhìn cô gái trong lòng đôi chút liền nhàm chán quay đầu ngồi vào ghế gỗ cạnh bàn
Diệm Uyên nhếch mép cười tựa yêu ma mị hoặc sa vào lưới, đôi môi mỏng từ từ cất lên
\- Được rồi..
vậy từ nay ngươi làm nô tì thân cận của ta đi !!
Đừng tưởng ta dễ lừa nhá !
"…" Nô tì ?!
"…" Muốn quay lại làm con gái nuôi có được không?
\[…\] Sai một bước đi một thước !!
Diệm Uyên hài lòng nhìn gương mặt tức tối của cô cũng không để tâm kêu người vào hầu hạ rửa mặt cùng thay y phục..
Quản gia theo phân phó nhanh chóng cử vài người vào, dáng vẻ vương gia cao lãnh chẳng để tâm nữ nhân đứng đó có chút khó chịu va vào tầm mắt bọn họ tưởng như đôi vợ chồng đang cãi vã làm người ta e dè cẩn thận, ông liền hướng về Diệm Uyên cất lời
\- Vương gia..
cô nương này..
\- Nô tì của ta !
Chưa đợi ông nói hết hắn đã phun đáp án bất ngờ ..
tất cả người trong phòng điều lâm vào trầm mặc..
Tuyết Ly mếu máo trừng to mắt với hắn liền nhận lại một cú cười xéo..
hắn vui vẻ nhìn cô tâm tình đặc biệt tốt tỏ ý trêu chọc
\- Nô tì này còn không mau lại hầu bổn vương, đứng ngốc đó làm gì ?! Muốn nhịn đói à ?
"…"Tuyết Ly à Tuyết Ly mày phải bình tĩnh..
đây là cổ đại giết người giấu xác kĩ một chút sẽ không có vấn đề gì đâu !
Vì vậy cho nên.." nhẫn nhịn " một chút đi !
\[…\] \=\= ?!
Tuyết Ly nuốt xuống cục tức nghẹn họng nãy giờ xuống mà cười tươi đi lại lấy khăn ấm trong chậu nước chuẩn bị sẵn cọ "nhẹ nhàng" từng bước vào bản mặt của nam nhân
Không cho hắn cơ hội phản bác nhanh chóng lau luôn cái đầu tóc đen của hắn
Cho ngươi thúi luôn đồ nam nhân bạo lực đê tiện !!
\- Ngươi..
Hắn tức giận thật rồi nha ! Tiểu yêu tinh này thật to gan
\- Ngươi biết hầu hạ không hả ?
Hắn giơ tay hắt đổ luôn chậu nước xuống tạo ra tiếng động lớn, toàn bộ hạ nhân quỳ rạp xuống run run từng hồi..
cô nương ngu ngốc này lại dám chọc giận vương gia..
đợt này chết chắc rồi !
Riêng Tuyết Ly cô đây vẫn điềm nhiên quăng thẳng cái khăn lau vào mặt hắn
\- Diệm Uyên ngài dữ cái gì? Có chút xíu chuyện cũng làm quá !!
Diệm Uyên cau có khắp toàn thân đột nhiên sựng lại..
tiểu yêu này thế mà dám gọi thẳng tên họ của hắn..
quả là lớn mật !
Hắn sa mắt ma quỷ lạnh lẽo đi lại siết lấy cổ cô hằn học từng hơi
\- Ngươi dám gọi thẳng tên bổn vương ? Muốn chết phải không ?!
Một bầy người quỳ dưới vẫn run liên hồi từng đợt, quản gia có chút tiếng nói liền muốn khuyên bảo ai ngờ