không gian như cũ im ắng, chàng trai ngồi tựa đầu vào giường cô gái đang nhắm mắt ngủ say mà chăm chú quan sát mãi không biết chán
chẳng rõ đã quan sát bao lâu..
à thì không nhớ nổi nữa rồi..
…
phá tan không khí quạnh quẽ bao năm tháng là thanh âm quen thuộc đã lâu lắm rồi hắn không nghe thấy nữa..
chỉ mỗi khi có thông báo nhiệm vụ..
Nó lại reo lên trong tiềm thức linh hồn hắn
Quân Niệm nhíu mày có chút tức giận
truyền nhiệm vụ lộn địa chỉ sao ?! Bọn họ đã từ chối nhiệm vụ lâu rồi mà..
hay là muốn phế bỏ bọn ta ?!
Ha..
các ngươi dám !
Đôi chân thon dài mang một thân đầy sát ý nhấn tay khởi động, một dòng tin nhắn hiện lên trước mắt khiến hắn có vài phần kinh ngạc..
Là chủ thần ?!..
ông ta thế mà còn nhớ đến hắn ư ..
chắc không phải trả thù vì lần nhục mặt đó chứ ??
Hắn nhếch mép cười chấp thuận yêu cầu gặp mặt của ông ta liền di chuyển đến không gian 4 chiều thuộc bộ phận riêng lẻ của chủ thần
Ông ta ngồi đó nhìn cậu một hồi cũng thở dài
\- Lại đi ngồi đi !
Quân Niệm theo lời không biểu tình lắm ngồi vào nhìn ông ta càng thêm âm trầm mà lạnh giọng
\- Ông có chuyện gì ?
…
\- Quân Niệm..
cái ta lo lắng nhất xem như đã tới rồi..
hệ thống hoạt bát do ta tạo ra thế mà bây giờ lần lượt thay đổi !
Ông buồn bã lắc đầu..
cái ông muốn là chúng luôn theo lập trình vui vẻ cùng hợp tác với kí chủ của mình..
nhưng bây giờ lần lượt lại vì thế mà xa đọa lưu đày..
Lạnh lùng vô cảm..
Quân Niệm..
Hắn thế mà buồn cười..
có khi mọi giới hạn của cuộc đời không như kế hoạch mà họ lập ra, luôn có cái gì đó sẽ thay đổi..
vì nhiều lí do nhưng mà những lí do đó đôi lúc ta chưa hề ngờ đến
ví dụ như hắn chẳng hạn..
hắn chưa từng nghĩ có ngày lại yêu con heo ngốc kia..
hắn từng nghĩ kí chủ nhà hắn là vô dụng nhất cái cục thời không này..
vì cô chả có gì hơn người cả..
hzz..
xem đi giờ đúng theo câu nói " hắn bị nghiệp quật rồi !"
Thế mà lại vì cô phát điên..
Chủ thần nhìn hắn thay đổi biểu cảm hồi lâu cũng dần nhẹ giọng lên tiếng
\- Quân Niệm ta gọi ngươi đến đây vì có một việc cần bàn..
đây là cơ hội duy nhất có thể cứu lấy Tuyết Ly!
Hắn vừa nghe con ngươi đột ngột co quắp lại có chút quá khích mà trợn lên nhìn ông ấy..
vội cất lời run run
\- Thật..
thật sao ?!
\- Ông nói thật sao..
Bàn tay vội vàng tóm lấy người ông ta như chẳng chờ kịp mà cười ngốc nghếch không thôi..
Chủ thần xoa xoa trán vỗ vỗ bàn tay hắn đặt xuống ý bảo bình tĩnh mà nghiêm túc mở