Tuyết Ly lười biếng vươn vai nhìn lại điểm hảo cảm mới đây đã sắp full liền có chút đơ ra..
"…" Tính ra nếu hôm nay đi bệnh viện diễn dẻo thêm xíu liền hoàn thành ?
\[ Không đâu kí chủ, mốc hảo cảm chỉ là bước đệm cho mục tiêu chính thức thôi \]
" À..
vậy là ngươi đã có kế hoạch ? "
\[ Mọi thứ đã được sắp xếp, tới đó kí chủ cứ theo chỉ dẫn của ta \]
"…" Tức cười !
Ngươi nghĩ ngươi là ai hả ? Sao ta phải nghe lời ngươi chứ..
Tuyết Ly nghĩ xong cũng giật mình..
không ngờ nội tâm của mình lại phản kháng như thế ?
Nhưng thôi bất quá vì hoàn thành nhiệm vụ cứ lựa con đường nhanh nhất !
Ổn thỏa Tuyết Ly liền thay chiếc áo sơ mi xanh trời kết hợp với quần thun đen..
tóc cột lên cao tạo chút sức sống
Hôm nay cô chỉ có một tiết, tan ra chắc cũng gần 9h..
phù hợp mua một bó hoa cúc..
à lộn hoa hồng đem đi cúng nam chủ
Ý lại lộn..
đem đi viếng nam chủ !
\[…\]
Vừa xuống nhà liền bắt gặp thấy ba Quân đang nhiệt tình trò chuyện cùng ba ba mình, thấy cô ông cũng nhu hòa hỏi thăm..
Tuyết Ly như cũ cười chào hỏi ông
Sau suy nghĩ lại một chút bèn nói
\- Bác ơi..
hôm qua đi học thêm về cháu tình cờ thấy Quân Niệm bị thương nên đưa cậu ấy vào bệnh viện, do cậu ấy dặn cháu không nói cho nên..
Vẻ mặt cô có chút khó xử không kiềm được ngước đầu nhìn thử phản ứng của ông, nào ngờ ông vẫn một dạng tỉnh bơ nhàn nhạt nói
\- Cháu nói với nó nào sắp đi rồi hãy điện về..
Nghịch tử suốt ngày đánh nhau ông chẳng cần !
Thấy ông nói vậy cô cũng cười rồi chào hai người đi học, nhưng cô biết ông ấy cũng sốt ruột mà gọi điện cho mẹ Quân đi vô thăm thằng con trời đánh đó thôi
\( Mẹ Quân khi nghe tin \): Gì ? Được con dâu nhỏ đưa vào viện à ?..
Gặp tôi là con bé thì chắc đã kiếm muối xác vào nó đem ướp chiên rồi !
\( Ba Quân \): …
\-\-\-\- Tại Bệnh Viện \-\-\-\-
Tuyết Ly tan ra rồi ghé vào một tiệm hoa mua một bó cho hắn tình cờ lại thấy nữ chủ gương mặt đau thương cũng đang mua hoa..
Nhìn thấy cô, cô ta liền có chút khó chịu ra mặt..
Có chút tự giễu mà chế nhạo, sự bức bối sáng giờ cứ đè nén khiến tâm tình của bản thân cứ như sắp phun trào mà trút lên người cô
\- À..
Tuyết Ly thật trùng hợp?! Từ ngày Quân Niệm rời cậu, tôi thật cũng rất lấy làm tiếc..
Chạm thẳng nổi đau xong lại quay sang nhìn cô mỉa mai cười..
Thấy cô mãi lo cúi đầu chú ý vật sáng trên tay mình, cô ta liền thỏa mái nói tiếp
\- Nói làm sao đây ta, cô thấy chiếc nhẫn trên tay tôi chứ, đây là Quân Niệm mua đấy..
\- Rồi sao ?
Cứ ngỡ sẽ thấy được sự khổ sở trên gương mặt kia..
nhưng không, chỉ là điềm tĩnh ngước đầu đối diện ánh mắt cô ta, cứ như nãy giờ chỉ là rảnh mắt nên nhìn chơi thôi..
Thấy bản thân tự biên tự diễn cô ta lại càng khó chịu, đáng lí không phải như vầy
\[ Kích hoạt giá trị thù hận từ nữ chủ \]
\[ Thù hận nữ chủ đối với kí chủ \+60, bây giờ là 60 \]
"…" Một phát lên 60 ?!
Quả nhiên tình yêu mới khó chứ mấy cái này thì không thuận mắt liền như tên