\[ Hệ Thống lập trình hoàn thành khởi động lại, kí hiệu 13..
tên Tiểu Niệm \]
\[ Xin chào kí chủ \]
Nhìn hệ thống lạnh băng lại đột ngột thay đổi khiến cô không thích ứng nổi mà lên lời mỉa mai
"…" Ủa..
nay tự nhiên hòa đồng vậy ?
\[…\]
\[ Mời xem lại bảng đánh giá TG1 \]
\- Kí hiệu 130 Tuyết Ly : nhiệm vụ giả thời không " Ác Niệm "
\- Mục tiêu : Thu thập chỉ số bất hạnh, đau khổ, hắc hóa, hận thù...
\- Thành tích hiện tại : 100
\[Tích phân nhận về của TG1 rất tốt \]
" Không phải nhờ hệ thống tài giỏi ngươi sao, khen ta làm gì ! "
\[…\] Xin kí chủ đừng xỉa xói, số liệu phản kháng từ cô đã khiến Tiểu Niệm ta được lập trình lại trạng thái hài hòa..
\[…\] Vì vậy nên hãy quên quá khứ đi !
"…" Ha..
vậy quà đền bù đâu ?
\[…\] Cứ nói tự nhiên, cứ đòi sẽ được..
còn có hay không, không biết !?
"…" Ta muốn tiểu hấu !
\[…\] Ta tên Tiểu Niệm !
"…" Ai muốn ngươi làm gì, ta muốn dưa hấu..
Tuyết Ly khinh thường cười một phát tặng hệ thống nhà mình 3 chữ "đồ tự luyến" !
\[…\] \=\= !!
Không gian trước kia bao nhiêu lạnh lẽo lại lần nữa phủ màu xanh tươi, vị trí vườn dưa tạo cho hai người cảm xúc thân thuộc đến lạ..
Chỉ là cảm xúc đó vô thức bị kiềm nén lại, chưa đợi Tuyết Ly ăn tiếp quả dưa thứ hai..
hệ thống đã nhanh chóng lên tiếng
\[ Mời kí chủ chuẩn bị tiến vào nhiệm vụ \]
"…" What ?! Chưa no đủ gì mà tiến tiến con khỉ gì..
\[ Cô muốn tiến thẳng hay xem nội dung trước\]
"…" Ta muốn ăn trước !
\[…\] Kí chủ đáng yêu đừng khiến biển xanh lại mặn !!!
Giọng hệ thống như thể nhẫn nhịn cùng cực mà đè nén thanh âm đến nỗi như dàn máy khoan đang đùng đùng va vào mặt đất cứng cỏi từng đợt lạnh óc..
Nói sao đi nữa cũng khó nghe !!
Tuyết Ly nhàm chán lắc đầu cho cái so sánh xuất sắc của mình mà điềm tĩnh quất nhanh trái dưa thứ hai mỉm cười miễn cưỡng
" Hệ thống đáng yêu chúng ta cùng xem kịch bản nào "
"…" Thật ra cô muốn nói cho hệ thống chết tiệt kia một chân lý đó là..
biển nào thì cũng mặn !!!
Kệ cho kí chủ thiểu năng kia suy nghĩ trái với lời nói, hệ thống khoan dung độ lượng là hắn đây chẳng chấp nhất thêm mà truyền tống kịch bản
Đây là vương triều họ Hạ, một quốc gia hùng mạnh dẫm lên máu xương một thời của trận chiến giữa các cường quốc bao năm, bao thế hệ lên xuống..
Hạ Quốc vẫn ngày một lớn mạnh thậm chí được mệnh danh là " nơi sự phồn hoa không có điểm dừng "
Và đương nhiên người đứng đầu càng tài giỏi, càng quyết đoán có thể giữ được oai hùng của lãnh thổ thì chẳng bao giờ là người đơn giản..
Đời vua thứ 13, Hạ Lãnh Dung..
vị hoàng tử duy nhất còn sống sót sau cuộc tranh đoạt vương quyền thế truất mọi chướng ngại vững vàng ngồi chắc ghế rồng, ánh mắt một tia nhu hòa cũng khiến người trước mặt rung rẫy mà cúi đầu
Chẳng