Lần nữa mở mắt dậy đã là tình cảnh đếm mệnh trên lòng bàn tay
Cô bây giờ vẫn còn ám ảnh tâm lí đây, vừa mở mắt chưa kịp đón ánh nắng mặt trời nữa đã thấy bao bọc xung quanh toàn binh lính..
phóng thẳng ánh mắt dán như keo về phía cô một tất không rời
Đúng như kiểu hiện đại hơn xíu gọi là trên có không binh, dưới có bộ binh..
như đi bắt động vật quý hiếm ý..
rất chi là đông đúc
Và sau đó..
thôi cảnh tượng sau đó tỉ mỉ thì không biết làm sao cho siết, đành tóm tắt thế này..
Tuyết Ly ta đây bị xách về với danh nghĩa " mời "
nghe chói tai làm sao..
Tuyết Ly nhắm mắt tưởng niệm nhìn 4 cái xích sắt ngàn tấn treo xung quanh tứ chi của mình thở dài bất lực..
thể chất thân thể không có, cũng đừng ai mong cái hệ thống phản chủ kia như kịch bản mà phóng cho kí chủ nhà mình viên thuốc siêu nhiên tăng sức mạnh gì đó..
ầm một cái nổ cơ bắp phá tan xiềng xích rồi hô to " lão nương cân tất " nhá !
Thôi đừng mơ nữa..
Tuyết Ly ta đây đành chờ chết..
\[…\] Nghe như hệ thống nó ác độc lắm vậy
"…" Không phải sao ?
\[…\] Không phải nha ! Bây giờ nè, kí chủ chỉ cần kích thích nam chủ hắc hóa 100..
hệ thống liền đón kí chủ về nhà
"…" Ngươi thấy hắn còn đủ bình thường đợi ta kích thích không ?
\[…\] Cố lên !
"…"
Tay chân hoạt động khó chịu mà nhúc nhích vang lên tiếng va chạm điếng tai..
âm thanh tĩnh lặng mấy ngày lại vang lại tiếng bước chân từng đợt từng đợt lạnh lẽo
Phá lệ có khí lực, người đi đến cách cô cỡ 5 mét đã nghe mùi tanh nồng nặc phả vào sóng mũi..
ai không biết còn tưởng lính gác bưng nguyên thùng máu chó đến hù cô đấy..
Mà chắc không cần cô liên tưởng nữa rồi..
Thứ trước mắt còn đáng sợ hơn !
Ánh mắt hắn tối tăm không làm cho căn phòng dưới ngục giam này thêm chút ánh sáng nào cả..
mà chỉ thêm ảm đạm, bộ giáp trăm kí trên người chẳng rõ lúc đầu màu gì..
chỉ biết bây giờ là màu đỏ tươi..
Trên mặt hắn cũng không sạch sẽ lắm nhưng nổi bật vẫn là nụ cười gớm ghiếc kia !
"…" Ước gì bẻ trụi cái hàm răng đó coi hắn còn dám cười không !!
\[…\] \=\= ?!
Hạ Lãnh Dung buông kiếm trên tay xuống làm vang lên một tiếng " keng" lạnh óc..
hắn tiến gần về phía cô như vũ bão mà ôm chặt lấy..
Lúc này cô nghe được tiếng xương lưng của mình nứt ra..
\- Muội chơi vui không ?
Từng lời buông xuống lạnh đến tê dại, truyền về mạch não là theo bản năng thân thể mà phát run..
chứ cô xin thề cô không run đâu nhá !
\- Rất ! Vui !!
Hai chữ phát ra như phản kháng mà cô có thể, Tuyết Ly chán ghét mùi tanh phát ra trên