Bầu không khí hòa hợp này khiến cô lẫn thiếu niên kế bên chỉ muốn trong nhà hưởng thụ không muốn đi đâu..
mùa đông ở thành phố phồn hoa này không quá lạnh nhưng vẫn khiến Tuyết Ly lười nhác chẳng muốn di cư, phải biết là nữ chủ đang làm loạn bên ngoài đòi gặp cô rất ư là phiền, cứ ở đây coi cô ta kiên nhẫn được bao lâu thì hơn
Tường cách âm rất tốt, tấm kính chỉ quan sát được từ bên trong càng làm Tuyết Ly thêm thoải mái..
cứ như xem phim người thật mà không cần ngại người ta biết vậy đó, khá kích thích !!
Thấy cô gái kế bên cao hứng, hắn cũng không biết nói gì mà tiện tay lấy thêm trái cây cho cô..
Tuyết Ly rất thích dưa hấu nên tủ lạnh bao giờ cũng không chưa dưới 10 trái để sẵn, toàn là loại ngon nhất..
Tử Thiên nhanh tay bổ làm đôi, đem theo hai cái muỗng hơi to cho bọn họ cùng đào ăn, cách ăn này là cô truyền thụ cho hắn đấy !
Nói chung cảm giác bên cô bây giờ rất tốt đẹp..
Hai người cứ thế nhìn nữ chủ đi đi lại lại trước cổng lớn bị bảo vệ chặn lại liên tục hướng vào trong kêu gào cái gì đó..
khỏi đoán cũng biết là kêu tên cô rồi, bất quá cô giả bộ như không nghe nha !!
Nhìn nhìn một hồi nhận ra má nữ chủ đúng là thần thánh..
mặt cô ta đỏ lự do trời lạnh, ngay lúc giọt lệ quật cường rơi xuống thì nam chủ ngay tức khắc xuất hiện, nhìn thấy Dung Trì..
Tử Thiên ngay lập tức liếc mắt qua cô như thăm dò thái độ..
Hắn thở nhẹ ra khi ánh mắt kia không tí dao động nào..
lo được lo mất là trạng thái quá bình thường của con người, hắn không thích Dung Trì liền hy vọng cô không một chút dính dáng gì đến người đó !
Thấy cô biểu tình nhàm chán, Tử Thiên liền nắm tay cô lôi vào phía trong phòng khách coi phim truyền hình..
mặc kệ phía bên đây bão táp mưa giông
\- Em đến đây làm cái gì ?
Giọng Dung Trì khá lớn làm tâm tình nhẫn nhịn của Hàm Uyên ngay lập tức bùng nổ tức giận, hỏi cô ta ở đây làm gì..
sao hắn không tự hỏi lại mình đi chứ ? Nếu hắn lo được thì cô ta sao phải khổ sở ở đây ?!
\- Anh còn hỏi..
bộ phim chúng ta bỏ công nay phải tạm ngừng vô thời hạn..anh có biết không??
Hàm Uyên bật khóc chất vấn hắn, chẳng lẽ hắn không biết tâm sức quyết định tương lai của bọn họ phụ thuộc vào lần này..
cô trách hắn ngu ngốc dễ dàng từ bỏ hỗ trợ của Tuyết Ly, từ bỏ hợp đồng vào lúc này..
hắn không phải là ngốc lắm sao ?!
\- Không phải lúc đầu em ủng hộ anh rời khỏi cô ấy sao ?
Dung Trì xoa trán có chút đau của mình mà kéo cô ta vào xe riêng nói chuyện, ở trước cửa nhà người ta náo loạn không ra thể thống gì cả..
hên mà an ninh nơi ở của Tuyết Ly là an toàn tuyệt mật nên bọn họ mới giữ được chút mặt mũi này..
Không lấy được tâm tình tốt, Hàm Uyên dĩ nhiên chẳng thừa nhận..
đúng là trước kia cô ta rất ủng hộ, nhưng khi đó Tuyết Ly đầu tư hắn không buông làm sự lo lắng về vấn đề tài chính là con số 0..
bây giờ thì lại khác, cô ta không ngờ Tuyết Ly buông tha Dung Trì..
hơn thế là buông tha tuyệt đối, không một chút cùng bọn họ dính dáng..
Rốt cuộc đây là chuyện gì chứ ?
\- Em..
anh phải biết chúng ta cần cô ấy lúc này, không ấy anh tìm cô ấy lần nữa đi..
biết đâu..
\- Thôi..
em đừng nói nữa..
mọi thứ đã quá rõ ràng rồi !
Thái độ lạnh nhạt khi đó của Tuyết Ly vẫn in rõ trong đầu hắn ..
mấy ngày nay chạy vay khắp nơi với hy vọng cứu lấy bộ phim này hắn mới thấy rõ thái độ con người trong thế giới này..
Trước kia dù nghèo khó nhưng nhờ thực lực học tập nên trong trường cũng không ai tìm hắn gây khó dễ..
thậm chí là rất nhiều người ngưỡng mộ, sau này bà ngã bệnh..
thiếu niên như hắn mới biết tư vị của bất lực..
khi đó Tuyết Ly xuất hiện cứu rỗi cũng chẳng làm hắn nhẹ nhàng hơn bao nhiêu..
Cái cố chấp tự tôn chẳng buông đó làm hắn tự mãn với những thứ trước mắt mà quên phía sau mình là ai..
tất cả hắn có là nhờ cô, giờ đây không có Tuyết Ly..
những người từng ngưỡng mộ hắn, nịnh bợ hắn thành một mặt thời cơ ghê tởm, luôn đưa ra những yêu cầu làm hắn khiếp sợ..
Tên đạo diễn bộ phim