[ XUYÊN NHANH ] HỆ THỐNG TÂM NGUYỆN

Phu nhân tổng tài là loli (21)


trước sau

" Tôi hỏi cô là ai? " Thấy người trước mặt vẫn im lặng không trả lời, An Trạch Dương cau mày không hài lòng liền tiến lên kéo cái chăn ra.

Chỉ nghe một tiếng bịch, chăn rơi vãi trên sàn nhà, không khí dường như ngưng đọng lại, thân thể Giai Hy cứ vậy

mà bại lộ giữa thanh thiên bạch nhật. Cơ thể quyến rũ ma mị như ẩn như hiện dưới mái tóc nâu mềm mượt đổ dài trên vai, làn da trắng nõn như da em bé...

Nhưng An Trạch Dương căn bản không hề có thời gian mà thưởng thức cảnh đẹp này vì hắn phát hiện, nữ nhân trước mặt chính là Tiểu Hy của hắn a!!! Nở một nụ cười cứng nhắc, An Trạch Dương khóc không thành lời trong khi bóng dáng Giai Hy ngày một âm trầm, sát khí theo đó mà phát tán ra.

" AN TRẠCH DƯƠNG!!! ĐI CHẾT ĐI!!! " Cô nhặt chăn khoác lên người, tung quyền cước về phía hắn, mỗi lần ra tay đều là mười phần lực, thật sự muốn đem hắn đánh tới khi chết thì thôi.

Bên kia, An Trạch Dương không dám phản kháng lại, sợ nếu phản kháng thì tình trạng sẽ càng tệ hại hơn, chỉ có

thể đứng đó tận lực chịu đòn.

Mười phút sau, Giai Hy càng đánh càng hăng, đòn tung ra cũng mạnh theo trong khi đó An Trạch Dương cả người bầm dập, không chỗ nào lành lặn.

" Tiểu, Tiểu Hy, anh sai rồi! Có thể đừng đánh nữa không? " Rốt cuộc cũng không trụ được, An Trạch Dương chỉ có thể mở miệng cầu xin.

" Không đánh nữa? Cũng được thôi, khi ngươi chết ta liền ngừng đánh. " Mỉm cười, lực đạo của cô trực tiếp tăng thêm mấy phần, đánh cho hắn đau đớn mức muốn ngất luôn.Trong bệnh viện, An Trạch Dương mơ màng tỉnh dậy, cả người xanh xanh tím tím thê thảm không nỡ nhìn thẳng, bên cạnh là bác sĩ cùng y tá đang khám bệnh cho hắn.

" An thiếu, ngài tỉnh rồi. " Quản gia đang lo lắng sốt ruột ngồi một bên thấy An Trạch Dương tỉnh lại
liền vui mừng.

" Sao ta lại ở đây? " An Trạch Dương mơ màng hỏi.

" Một nữ hầu phát hiện ngài ngất giữa hành lang, cả người toàn vết thương nên đã gọi cấp cứu đưa người đến đây. "

Nghe quản gia giải thích, An Trạch Dương mới bắt đầu nhận thấy vết thương trên người mình. Mẹ ơi, quỷ a! Căn

bản không chỗ nào lành lặn, đến cả mặt hắn cũng đánh thành thế này, rồi sau này sao gặp người đây. Thật sự muốn giết chết cái đối tượng công lược này mà.

002: Người có thể thử nếu muốn nếm trải cảm giác trừng phạt.

" Tiểu Hy đâu? Gọi em ấy đến đây. "

" Giai Hy tiểu thư sáng sớm đã không có trong phòng, chỉ để lại một lá thư nói là muốn du lịch, đến ngày sinh nhật của ngài sẽ tự khắc trở về. "

Lão tử còn chưa thu thập đủ hảo cảm đâu, sao đã đi rồi, đợi đến sinh nhật chính là không thể kịp được. Nếu thất bại thì đón chờ hắn sẽ là cái hình phạt địa ngục tàn khốc kia.

" Chuẩn bị xe, ta muốn đi tìm em ấy. " Chết tiệt, đánh hắn thành thế này liền muốn rời đi sao. Không thể được!

" Nhưng An thiếu, vết thương trên người ngài... " Quản gia chần chừ nói.

" Không sao, nhanh chuẩn bị xe đi. " Thấy quản gia vẫn đứng đó, An Trạch Dương tức giận, âm trầm mà ra lệnh.

" Tôi không muốn nói thêm lần nào nữa đâu, MAU CHUẨN BỊ XE "

" Vâng, tôi đi chuẩn bị ngay. "Tại một bãi biển nào đó, Giai Hy tận hưởng nằm hưởng khí lạnh từ biển thổi vào, ánh nắng chan hòa rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của cô khiến không ít chàng trai tại đây thổn thức.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện