Đường Tuế đứng nghỉ ngơi một lát, có chút đói bụng, cô mặt mày ủ ê sờ mặt của mình, răng vẫn còn đau nhức.
Cô vừa đến nơi, mọi người đã đến đông đủ, dường như đang chờ cô.
Tống Thiên Thiên cười nhìn Đường Tuế: “Tuế Tuế đến trễ rồi! Là vì phòng quá thoải mái nên có chút lưu luyến sao?”
Cô ta nói xong thì mím môi cười.
Hà Vân Tường liếc mắt nhìn Đường Tuế: “Lần sau nên có ý thức về thời gian.
”
Đường Tuế nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay: “Đạo diễn nói nửa tiếng, hiện tại mới hai mươi phút, nhưng mọi người đều ở đây, chắc tôi đến trễ thật!”
“Thật sự rất xin lỗi mọi người.
”
Đường Tuế nói, áy náy cười cười.
“Cô không đến trễ, không thấy đạo diễn vẫn chưa tới sao?”
Bởi vì chuyện xách vali nên Lưu Chấn Đông có ấn tượng rất tốt với Đường Tuế.
Nhưng…
Lưu Chấn Đông theo bản năng nhìn Tống Thiên Thiên nhiều hơn một chút.
Lúc trước anh ta cũng không cảm thấy Tống Thiên Thiên không đúng chỗ nào, hôm nay lại cảm thấy hình như cô ta đang cố ý.
Tống Thiên Thiên nhận ra ánh mắt của Lưu Chấn Đông, cũng không né tránh, ngược lại nở nụ cười tươi với Lưu Chấn Đông.
Lưu Chấn Đông ngây ra, có phải mình đã hiểu lầm gì đó hay không.
Lúc mọi người nói chuyện phiếm, Khang Bình đi tới.
“Mọi người sắp xếp đồ đạc xong rồi thì hiện tại bắt đầu làm nhiệm vụ, có tổng cộng sáu người, có thể chia làm ba đội, đương nhiên đây chỉ là đề nghị của tôi, mọi người có thể chia đội theo ý của mình, hoàn thành nhiệm vụ để thu hoạch điểm tích lũy.
” Khang Bình nói xong, lại dừng một chút: “Điểm tích lũy cuối cùng có thể đổi lấy cơm tối.
”
Khang Bình nói xong thì lui sang một bên, để bọn họ tự giải quyết.
“Thiên Thiên, chúng ta là bạn đồng hành tốt, chúng ta chung một đội đi.
”
Hà Vân Tường nhanh chóng đứng ở trước mặt Tống Thiên Thiên.
“Tôi cũng muốn chung đội với Thiên Thiên.
”
La Chí Nam cũng đứng qua đó.
Từ trước đến nay Tống Thiên Thiên vẫn luôn rất may mắn, hơn nữa cô ta biết rất nhiều thứ, siêu lợi hại, mọi người cũng thích đi theo cô ta.
“Thầy Lưu cảm