Mạc Thành dụi dụi mắt, anh ta vốn tưởng Lục Cảnh Ngôn đang lừa mình, không ngờ, vậy mà lại là thật.
Mạc Thành còn chưa tin lắm.
"Không phải.
"
Lục Cảnh Ngôn thản nhiên đáp lại, sau đó nắm tay Đường Tuế, hai người cùng nhau ngồi xuống.
"Ha ha ha! Tôi biết ngay đó không phải là thật mà, người như cậu sao mà có bạn gái được, tôi còn chưa có cơ mà.
"
Mạc Thành xua tay, lại thoáng nhìn qua Đường Tuế.
"Cậu tìm diễn viên ở đâu đấy, chẳng qua, cô gái nhỏ này nhìn quen quen.
"
Lúc này, trong đầu Đường Tuế cũng dần hiện ra một số cốt truyện.
"Thầy Mạc Thành, hồi trước chúng ta từng quay hí kịch cùng nhau rồi.
"
Mạc Thành:???
"Từng quay hí kịch cùng nhau á?"
Vẻ mặt anh ta sững sờ, hoàn toàn không nhớ gì.
"Có, tôi còn chụp ảnh chung với anh, đăng lên weibo nữa.
"
Nghĩ nghĩ, Đường Tuế nhanh chóng tìm trong album bức ảnh chụp chung với Mạc Thành, đưa qua.
Mạc Thành cầm điện thoại của Đường Tuế, nhìn người phụ nữ trang điểm lòe loẹt trên ảnh, rồi lại nhìn Đường Tuế trước mặt.
Mẹ nó đây mà là cùng một người sao?
"Khó trách tôi cứ cảm thấy quen mắt.
"
Mạc Thành gượng cười, trả lại điện thoại.
Nhất thời, anh ta lại nhìn Lục Cảnh Ngôn đầy chế giễu.
"Cảnh Ngôn, không có bạn gái cũng không sao mà, cậu làm mấy chuyện quanh co này đúng là vô nghĩa.
"
"Cùng lắm thì anh em ta, tôi với cậu cùng nhau cô đơn đến già.
"
Mạc Thành nói xong, lại đám lên ngực mình một cái.
Lục Cảnh Ngôn chỉ nhẹ nhàng nhìn anh ta một cái, chợt lấy ra một quyển sổ màu đỏ từ trong túi, cạch, ném quyển sổ lên bàn.
"Quả thật không phải bạn gái tôi, cô ấy là vợ tôi.
"
Mạc Thành:???
Đùa cái gì thế, vợ?
Mạc Thành nhanh chóng đứng dậy, bước tới trước mặt bọn họ, cầm cuốn sổ chứng nhận kết hôn trên bàn lên, mở ra xem.
"Không phải là đồ giả đấy chứ?"
Bị điên à!
"Thật 100%.
"
Lục Cảnh Ngôn hơi nhướng mày, cầm đũa lên, gắp đồ ăn cho Đường Tuế.
Lục Dao vốn đang ngồi cười nhìn bọn họ, thấy Lục Cảnh Ngôn ném giấy chứng nhận kết hôn ra, cũng vội vàng chạy tới.
"Vậy mà thật này.
"
"Anh trai, anh kết hôn rồi.
"
Lục Dao vui mừng ra mặt.
Lục Cảnh Ngôn khẽ