"Muội về trước đây.
"
Nói xong lời này, lại cảm thấy trong lòng thấp thỏm, nàng ấy nhìn Đường Tuế đứng bên cạnh.
"Tẩu tử, tẩu đã nấu đồ ăn ngon cho muội, mấy cái chén đó cứ để đấy, chút muội qua rửa.
"
Khương Tiểu Muội nói xong vội vàng rời đi.
Khương Tiểu Muội đi rồi, ánh mắt của Đường Tuế lại dừng lại trên người Khương Vân Thần.
"Này, rửa chén.
"
Khương Vân Thần không tỏ thái độ, chỉ đứng lên cầm chén đi ra ngoài rửa.
Đường Tuế nhíu mày, trong lòng cảm thấy kì lạ.
Khương Vân Thần này cũng đâu có khó nói chuyện như vậy.
Nhưng mà! Hy vọng giá trị hắc hóa của hắn đừng tăng thêm nữa.
Nếu không! nàng sẽ xong đời.
Đường Tuế ra ngoài, nhìn thấy trên người hai đứa con mình đầy bụi bẩn, không khỏi nhíu mày.
Dáng vẻ của đứa bé rất đẹp, trắng trắng hồng hồng, nhưng mà hơi gầy một chút.
Nếu cho ăn đầy đủ, vậy có thể nuôi béo lên rồi.
"Nương nấu chút nước nóng, chút nữa tắm cho hai đứa.
"
Nói xong, nàng đi múc nước.
Đại Bảo Tiểu Bảo nhìn nhau, đều không khỏi dùng hai tay che kín miệng nhỏ.
Nàng sẽ tắm rửa cho bọn chúng.
Không nghe nhầm chứ?
Từ khi bọn họ sinh ra, dường như nàng không thích hai đứa bọn chúng.
Chuyện tắm rửa cũng chỉ là ngẫu nhiên ứng phó.
Lần tắm rửa gần nhất đã là chuyện của một tháng trước, bây giờ trên người bọn chúng đã hơi ngứa rồi.
Cha vẫn luôn đọc sách trên trấn trên, hàng năm thì có nhiều tháng không về nhà, căn bản không có người chăm sóc chúng.
Hiện tại!
Hai đứa cắn môi dưới, không dám tin nhìn Đường Tuế.
Luôn cảm thấy, qua một đêm, người phụ nữ xấu xa kia đã thay đổi.
Còn nguyện ý tắm rửa cho bọn chúng.
Đường Tuế múc hai thùng nước, dễ dàng xách vào phòng bếp.
Khương Vân Thần đang cúi đầu rửa chén bên giếng theo bản năng ngẩng đầu nhìn theo vài lần.
Trước kia đâu thấy nàng xách nước nhẹ nhàng như vậy, giống như không cần dùng sức ấy.
Bây giờ nàng khỏe thế à?
Rốt cuộc là sai ở chỗ nào?
Ánh mắt hoài nghi của Khương Vân Thần vẫn luôn dừng ở trên người Đường Tuế.
Mà hai