Lúc này ánh mắt ông ta nhìn Đường Tuế càng thân thiện hơn.
Mặc dù vẫn còn muốn tiếp tục ăn uống thỏa thích, nhưng bàn bạc chuyện chính quan trọng hơn.
"Phu nhân họ gì?"
Chưởng quầy lau miệng, buông đôi đũa trong tay, mời Đường Tuế vào phòng để trao đổi.
Đường Tuế khẽ mỉm cười, cũng đi vào theo chưởng quầy.
Sau khi hai người cùng nhau ngồi xuống, lập tức có người bưng trà vào.
"Chưởng quầy, ông cứ gọi ta là Đường Tuế đi.
"
"Đường cô nương.
"
Chưởng quầy dừng một chút, sau đó lại hỏi: "Cô nương, ngươi tính bán cái này thế nào, trong lòng lão hủ cảm thấy, đậu hủ này nhìn vẻ ngoài bình thường, không được hấp dẫn cho lắm, vậy mà nấu lên lại ngon một cách bất ngờ.
"
"Chưa kể, bữa tiệc đậu hủ mà cô nương nhắc tới.
"
Mắt trưởng quầy sáng long lanh, đầy mong đợi nhìn Đường Tuế.
"Ta muốn bán công thức đậu hủ và công thức tương đậu, về phần thực đơn thì ta không muốn bán, nhưng nếu ngươi bán được một phần, cho ta chút lợi nhuận thì được, chưởng quầy thấy thế nào.
”
Chưởng quầy nghe vậy, lập tức vui mừng khôn xiết.
Cũng gật đầu.
"Tất nhiên như thế thì không thể tốt hơn.
"
Việc này đồng nghĩa với ông ta sẽ không có rủi ro gì.
Đương nhiên, món đậu hủ này ngon như vậy, chắc chẳn sẽ chẳng có vấn đề gì lớn.
Đồ ngon như vậy, sẽ không tồn tại rủi ro nào cả.
Chỉ là Đường cô nương này làm ăn buôn bán mà không hề tham lam chút nào.
Nhìn y phục trên người nàng rất bần, không ngờ nàng lại có cái nhìn thấu đáo đến vậy.
"Ta cảm thấy cô nương nói rất đúng, bây giờ ta làm một bản hiệp ước, chúng ta ký vào, mặt khác, hai công thức kia cô nương định bán với giá bao nhiêu?"
Chưởng quầy tiếp tục đặt câu hỏi.
"Chưởng quầy cảm thấy ta nên đưa ra mức giá bao nhiêu?"
Đường Tuế hỏi lại.
Chưởng quầy suy nghĩ một hồi, trong miệng vẫn còn hương thơm và vị đậu hủ cay, hơn nữa sau này còn hợp tác lâu dài với Đường Tuế.
"Một công thức hai ngàn lượng, cô nương thấy thế nào?"
"Được.
"
Đường