Đùa cái gì vậy, hắn ta là ai, tỷ thí với loại tiểu nha đầu như Đường Tuế mà còn cần chuẩn bị.
Ra tay là xong ngay thôi.
Đường Tuế nhìn Kỷ Vạn Tinh vội vã bước đi, không để bụng, nhếch môi.
"Dạ.
"
Trải qua chuyện lúc trước, nha hoàn bên người Đường Mộc Nguyệt đều cực kỳ thán phục Đường Tuế.
Đối phó với Kỷ Vạn Tinh, Đường Tuế vẫn cảm thấy có hơi khó giải quyết.
Xét từ cốt truyện Luân Hồi Kính đưa cho thì nam chính trong cốt truyện là Kỷ Vạn Tinh, hắn ta là một đầu bếp của thế kỷ 21 xuyên về đây.
Còn là kiểu đầu bếp cực kỳ cao cấp.
Nhưng mà thế thì thế nào, ba thế giới trước kia nàng cũng đã học được rất nhiều thứ.
Thứ Kỷ Vạn Tinh kia làm được, nàng cũng làm được.
Thứ nàng làm được, hắn ta lại không.
Cuối cùng, Đường Tuế cảm thấy vẫn nên ác liệt chút, dọa Kỷ Vạn Tinh cái đã.
Làm một vài thứ Kỷ Vạn Tinh quen thuộc đi! Đường Tuế bận rộn làm việc cả buổi chiều.
Lúc Kỷ Vạn Tinh từ bên ngoài trở về, ngửi ngửi, mùi hương trong bếp hơi quen thuộc.
Sao hơi giống với món miến canh huyết vịt ở cuối ngõ thế nhỉ?
Kỷ Vạn Tinh nghi ngờ, trong lòng cũng hơi hoảng sợ.
Nghĩ đến đây, Kỷ Vạn Tinh bước tới trước mặt Đường Tuế.
"Này! dừng bước!"
Đường Tuế ầm một tiếng, mau chóng đậy nắp nồi, cầm cái muỗng đồng lớn trong tay, chỉ vào Kỷ Vạn Tinh.
"Tỷ phu, ngươi không quên chúng ta đang tỷ thí đấy chứ!"
Kỷ Vạn Tinh ngẩn người: "Đương nhiên ta không quên.
"
"Nếu không quên, sao ngươi còn chạy tới bếp của ta? Ngươi định làm gì!"
Đường Tuế ra vẻ coi Kỷ Vạn Tinh muốn tới nhìn lén, còn phồng má.
Kỷ Vạn Tinh: “! ”
Điên à!
"Ta không nghĩ vậy, ta chỉ là cảm thấy mùi hương bên chỗ Tuế Tuế