Đường Tuế:!
Nhiệm vụ này, đúng là cạn lời luôn.
Không biết Chu Triệt này có thích uống trà không.
Nghĩ nghĩ, Đường Tuế bưng khay đi xuống.
Thôi thì xíu nữa tự đi nấu trà, làm vậy có khi Chu Triệt có thể uống nhiều hơn một chút.
Quyết định xong Đường Tuế liền đi đến phòng bếp bận rộn.
Vì không biết sở thích Chu Triệt là gì nên Đường Tuế ngồi ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định, làm một ấm trà hoa quả và một ấm trà huyền gạo.
Làm vậy, để xem thử rốt cuộc Chu Triệt thích uống loại nào.
Chờ đến khi làm xong, Đường Tuế đặt những thứ này lên khay rồi bưng lên, đi về phía khuôn viên.
Sắp đến nơi thì đã thấy Chúc Hoài Nhu đang bị thị vệ cản lại, Hi Thụy đứng phía sau nàng ta, dường như cũng bưng gì đó.
Thị vệ nghiêm mặt: "Chúc tiểu thư, xin ngươi đừng làm khó ta, vương gia thật sự không gặp ai cả.
”
Sắc mặt Chúc Hoài Nhu cũng đông cứng lại trong giây lát, giọng điệu cũng rất gấp gáp.
“Ta chỉ là chuẩn bị chút trà nhân sâm mà thôi, gần đây vương gia mất sức, ta muốn bồi bổ cho vương gia một chút.
”’
Thị vệ lại lui về sau mấy bước, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
"Chúc tiểu thư, ta thật sự không thể làm gì.
”
Lúc bọn họ đang dây dưa thì Đường Tuế bưng khay, ung dung lướt qua người bọn họ.
Chúc Hoài Nhu thấy thị vệ không ngăn lại, giận sôi máu.
“Ngươi đứng lại cho ta.
”
Ả hung tợn hét lên, nào còn sự dịu dàng uyển chuyện giả tạo trước đó.
Đường Tuế đứng lại, khó hiểu quay đầu nhìn Chúc Hoài Nhu.
"Chúc tiểu thư, có chuyện gì?"
"Hừ.
"
Chúc Hoài Nhu hừ lạnh một tiếng rồi vung ống tay áo lên, cũng không để ý tới Đường Tuế mà giương mắt nhìn thủ vệ trước mặt.
“Dựa vào đâu mà nàng ta có thể vào còn bổn tiểu thư thì không, ngươi có ý gì?"
“Từ khi nào mà, bổn tiểu thư còn không bằng một nữ tử thương hộ nho nhỏ rồi.
”
Trước đó Chúc Hoài Nhu còn