Đường Tuế bước lên thảm, xoay người lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người phụ nữ mặc trang phục hầu gái trước mặt.
“Ùi ôi, còn dám dùng ánh mắt này nhìn tao.
”
Lena cười mỉa một tiếng, cảm thấy Đường Tuế không biết tốt xấu, bình thường mấy ả phụ nữ được đưa đến đây, ai mà không cúi đầu khom lưng cười lành.
Để bọn họ tiết lộ một ít tin tức của cậu chủ.
“Không phải cô cho rằng mình được đưa đến đây thì cậu chủ nhà chúng tôi sẽ coi trọng cô đó chứ.
”
“Cái loại như mày, từ đầu năm đến cuối năm không biết đã được đưa đến bao nhiêu đứa.
”
“Mày có biết kết cục của những người phụ nữ này không?”
Nụ cười trên môi Lena làm cho người ta sợ hãi, thân thể ả cũng nhích lại gần Đường Tuế.
Giọng của cô ta dần thấp xuống: “Không chết cũng bị thương.
”
“Cho nên cô… Á…”
Lena còn chưa nói xong Đường Tuế quăng cho hai cái bạt tai.
“Đúng là ồn ào.
”
Đường Tuế lạnh lùng liếc cô ta một cái.
“A… Con khốn này, lại dám đánh tao.
”
Lena vừa chuẩn bị nhào tới, muốn đánh nhau với Đường Tuế.
Thì các hầu gái xung quanh ngăn cản lại.
“Chị Lena, tạm thời đừng nóng nảy, nếu chị làm cô ta bị thương thì không thể đưa vào phòng của cậu chủ được.
”
“Đúng đó, trở về quản gia sẽ trách cứ chị nữa.
”
Vẻ mặt Lena đầy dữ tợn, tay siết thành đấm, hung dữ hừ lạnh với Đường Tuế.
“Mày chờ đó cho tao, lát nữa cậu chủ ném mày ra ngoài, bà đây sẽ xé nát mày ra.
”
Đường Tuế nghe xong, liếc cô ta một cái, không quan tâm à một tiếng.
Biểu cảm khinh thường của cô càng làm cho Lena điên hơn.
“Đây là quần áo, cô còn mười phút.
”
Một hầu gái nhíu mày nhìn Đường Tuế, nhét đồ bơi mỏng như cánh ve vào người cô.
“Mặc đi.
”
Hầu gái nói xong, tức giận nhìn Đường Tuế.
Đường Tuế nhìn căn phòng này, cũng không có chỗ kín đáo thay quần áo, một đám người nhìn chằm chằm cô thay quần áo như vậy, thật ra là một cách sỉ nhục.
Nhưng đối với Đường Tuế mà