Mở trang web tìm tên Lục Nghiễn, rất nhanh đã hiện ra lý lịch của anh ta.
Tiến sĩ y của đại học Harvard, thạc sĩ tài chính, đầu bếp Michelin ba sao, nhà điều chế nước hoa DLC, bậc thầy yoga, nghệ nhân hoa Hà Lan… Thì ra ý của Hoắc Chi Châu là như vậy.
Bình thường anh ăn đồ ăn của Michelin ba sao, hôm nay mình lại mang đến… Món này?
Đường Tuế cúi đầu, nhìn miếng bánh mì bơ nướng mật ong còn lại trong khay.
Cô đưa tay cho vào trong miệng.
Hương vị thơm ngọt, tràn ra trong khuôn miệng.
Cô không khỏi nhớ đến chuyện Hoắc Chi Châu cố ý vô tình chạm vào mình.
Khuôn mặt lập tức đỏ đến mang tai.
Đường Tuế ăn bánh mì nướng xong, lại nhìn tủ lạnh to bằng một nửa bức tường trong phòng bếp cực lớn.
Hiện tại đang là mùa hè.
Hay là mình thể hiện tài năng cho Hoắc Chi Châu xem.
Cô nhớ tới trong thư phòng của Hoắc Chi Châu có treo một bức tranh một trăm con ngựa.
Vậy cô sẽ dùng đồ ăn tái hiện lại bức tranh này.
Cô cho người chuẩn bị một bàn dài lớn, dài ít nhất một mét.
Sau đó bắt đầu điêu khắc, núi đá, cây cối, đám mây, con sông và ngựa.
Bức tranh này có chỗ không giống với các tác phẩm xuất sắc truyền lại cho đời sau, người vẽ bức tranh này là họa sĩ người Italy, vẻ theo phong cách Trung - Tây, làm cho bức tranh này càng thêm tinh tế chân thật.
Lúc cô vừa mới làm, đầu bếp trong phòng bếp cũng không thèm để ý.
Sau khi bức tranh dần hiện ra bố cục, mọi người nhanh chóng vây quanh.
“Wow, tay của cô… nhanh thật đây, cảm giác như tùy tiện điêu khắc cũng có thể sinh động như thật.
”
“Nhìn cô còn rất trẻ, sao có được kỹ thuật dùng dao tốt như này vậy.
”
“Giỏi quá!”
Đến khi Đường Tuế làm xong, có người dẫn đầu vỗ tay, lúc này tất cả đầu bếp mới lấy lại tinh thần, lập tức vỗ tay.
“Cô Đường, kỹ xảo và phương pháp hoàn mỹ này cô học ở đâu vậy?”
Đường Tuế buông dao trong tay xuống, vừa nhấc mắt lên thì thấy xung quanh mình đã