Lời nói kiểu này, Lục Dữ Phong không biết đã nghe qua bao nhiêu lần.
Anh ta thầm nghĩ: "Đâu chỉ thế, Đường Tuế mà biết, cô còn không làm ầm ĩ lên ư? Đường Tuế cung cấp tài nguyên, Lục Dữ Phong mang lại tình yêu cho cô ta, cô ta đều muốn.
Ngoài miệng nói không thể như vậy, nhưng Tống Nhuyễn Nhuyễn lại nắm chặt Lục Dữ Phong, khóc đến nỗi thở hổn hển: “Dữ Phong, hôm nay em đi gặp Tuế Tuế, cậu ấy, cậu ấy nói cậu ấy đã kết hôn, vậy...!Có phải em có thể...!Giải thích với cậu ấy...!"
"Không có khả năng!"
Tống Nhuyễn Nhuyễn còn chưa dứt lời đã bị giọng nói lạnh tanh cắt ngang.
Chân mày Lục Dữ Phong cau chặt, cằm bạnh ra thể hiện nội tâm anh ta không bình tĩnh, trong khoảng thời gian này vì trốn tránh trong nhà, anh ta tắt điện thoại, cũng không biết tình hình gần đây của Đường Tuế.
Nhưng nếu nói Đường Tuế gả cho người đàn ông khác, Lục Dữ Phong không tin...
Đường Tuế yêu anh ta như vậy, sao có thể!
"Chắc chắn cô ấy đang nói dối." Lục Dữ Phong nói chắc chắn.
truyện tiên hiệp hay
Không biết vì sao, nhìn Lục Dữ Phong như vậy, Tống Nhuyễn Nhuyễn không khỏi sinh ra cảm giác hoảng loạn, cô ta gấp gáp muốn bắt lấy gì đó...
"Nhưng, sao cô ấy phải nói dối em?" Tống Nhuyễn Nhuyễn nhẹ giọng hỏi.
Hơi thở của Lục Dữ Phong càng nặng nề, bỗng dưng đẩy Tống Nhuyễn Nhuyễn ra, đi qua mở điện thoại: “Chắc chắn không thể, anh gọi điện thoại hỏi cô ấy!" Nhưng Lục Dữ Phong thấy trong số những cuộc gọi nhỡ đó thế mà không hề có một cuộc gọi nào đến từ Đường Tuế!
"Sẽ không...!"
Anh ta định tự mình hỏi Đường Tuế xem lần này cô lại định giở trò gì.
Mà một giây sau, một cuộc điện thoại mới nhảy ra.
Là chú nhỏ của anh ta, Lục Thời Minh.
Trong mắt Lục Dữ Phong hiện lên vẻ không vui, nhấn nghe.
Giọng nói trong loa điện thoại bình tĩnh lạnh nhạt, giống như máy móc không có tình cảm.
"Tối nay có tiệc gia đình, chú sẽ đưa vợ cùng tham gia, nếu cháu có thời gian thì trở về một chuyến."
Chân mày Lục Dữ Phong nhảy dựng, suýt nữa thì