Đường Tuế đưa hộp quà trong tay ra.
Sắc mặt mẹ Đường hơi cứng đờ, thoáng sau mới nở nụ cười: “Đứa nhỏ ngốc này, mẹ đã nói chỉ là một bữa sinh nhật nhỏ thôi, không cần con tặng quà, sao con còn mang đến làm gì, đúng là lãng phí!”
Con ngươi Đường Tuế lóe sáng, thử quan sát xung quanh.
Cô lại nhìn về phía mẹ Đường: “Mẹ, có vẻ cũng không giống như bữa tiệc sinh nhật nhỏ lắm nhỉ.
”
Người qua kẻ lại nhiều như thế, may là cô mang theo quà tới, nếu cô đi tay không, không biết sau lưng người ta sẽ nói thế nào.
Mẹ Đường xấu hổ cười, sau đó xua tay.
“Tuế Tuế càng ngày xinh đẹp đó nha.
”
“Đúng vậy, càng lớn càng duyên dáng xinh đẹp.
”
Mấy phu nhân trước đó vây quanh mẹ Đường trò chuyện, lúc này lại nhìn Đường Tuế.
“Đường phu nhân, mau khui quà đi, để chúng tôi mở rộng tầm mắt, Tuế Tuế tặng quà, chắc chắn là đồ tốt.
”
“Ai nha, Tuế Tuế thật là hiếu thảo.
”
“Đúng vậy, Đường phu nhân, mau mở ra cho chúng tôi mở rộng tầm mắt!”
Trong lòng mẹ Đường không muốn chút nào, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ mở ra.
Bên trong là một bộ trang sức phỉ thúy, vừa nhìn đã biết giá trị của nó.
“Wow, hình như đây là bộ trang sức mà Cố tiên sinh đã đấu giá thắng trong buổi từ thiện lần trước, năm mươi triệu lận đó.
”
“Trời ơi, Đường phu nhân, con gái và con rể bà tốt với bà quá rồi.
”
Người xung quanh lại ba hoa chích chòe khen ngợi.
Mẹ Đường cười gượng, đóng hộp trang sức lại, đưa cho hầu gái sau lưng cất đi.
“Được rồi, con người tôi cũng không coi trọng thứ này, đối với tôi mà nói thì quà tặng đắt rẻ không quan trọng.
”
“Con gái lớn nhà bà cũng gả cho nhà họ Cố, có lẽ cũng sẽ tặng trang sức mấy chục triệu, mau cho chúng tôi xem đi, để chúng tôi thưởng thức!”
“Đúng vậy, từ trước