Tạ Kỳ: “Quan viên địa phương ăn hối lộ?”Chưa đợi Tạ Dữ trả lời, tự y đã suy nghĩ ra: “Chẳng kẽ là có một phần tài sản được chuyển sang danh nghĩa của người khác, chờ ngày khôi phục trở lại rồi tiếp tục buôn muối lậu.
”Tạ Dữ gấp cuốn sổ ghi chép trong tay lại rồi nói: “Khả năng này cũng có thể, cần phải trình lên cho bệ hạ xem qua mới có thể tiếp tục điều tra.
”Tạ Kỳ cười nói: “Thì ra là như vậy, nếu tối nay đệ không đến hỏi huynh, có lẽ đệ sẽ tin lời đồn đại bên ngoài.
”Tạ Dữ: “Đồn đãi thế nào?”Tạ Kỳ nói: “Nói rằng Đại ca yêu sâu đậm Ôn Ninh Xu, không có nàng thì không sống được.
”“Quá đáng!” Tạ Dữ nhắm mắt lại rồi lắc đầu, cảm thấy rất bất đắc dĩ: “Có ai dám nói như vậy chứ, Tạ Loan đã kể chuyện gì với đệ?”Tạ Kỳ nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Đại ca, huynh thật sự không có ý gì với Ôn Ninh Xu sao?”Tạ Dữ buồn cười, tại sao mọi người đều cho rằng hắn và Ôn Ninh Xu có gì đó, hắn lớn tuổi như vậy, đủ để làm cha của nàng, sao bọn họ có thể có chuyện gì được chứ? Vả lại, hắn cũng không ngốc, lúc tiểu cô nương gặp hắn cũng chỉ nhẹ nhàng, lễ phép, không hề có chút tình ý nào cả.
Có điều, câu phản bác vừa đến miệng, Tạ Dữ lại bất chợt nhớ đến dáng người yêu kiều và sự lạnh nhạt trong mắt nàng.
Trong lòng hắn thật sự yêu thích sự gan dạ và thông minh của nàng.
Tạ Dữ im lặng chốc lát mới hắng giọng rồi nói: “Từ bao giờ mà đệ cũng học theo dáng vẻ của Tạ Loan rồi.
”Tạ Kỳ bật cười, không nói tiếp nữa.
Ngày hôm sau, Tạ Kỳ đi một chuyến đến Hình Bộ, trên tay còn mang theo rất nhiều hồ sơ vụ án.
Ngón tay thon dài của y gõ lên tờ giấy cũ kỹ, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Giờ ngọ ngày tiếp theo, lão phu nhân đi viếng miếu quay về.
Ninh Xu nghĩ tới nghĩ lui, muốn đến gặp bà ấy một lần.
Thứ nhất, nàng phải ở trong Hầu phủ một khoản thời gian, chỉ thông qua sự cho phép của Hầu gia và Lương Thị vẫn chưa đủ, phải thực hiện đầy đủ lễ nghi, đến thăm hỏi người lớn trong Hầu phủ.
Hơn nữa, lão phu nhân rất cưng chiều Tạ Tam, chắc chắn chuyện xảy ra ngày hôm qua sẽ nhanh chóng truyền