Tiểu Tinh ! Âm giọng quen thuộc và bóng dáng lịch lãm kia chắc chắn Quân Dao không thể quên.
Đây chính xác là nam chủ !
Mà nam chủ vừa mới kêu tên của nữ chủ, có nghĩa nữ chủ đang ở gần đây. Mà theo như kinh nghiệm làm việc suốt bao lâu nay của mình, cô dám khẳng định người mà cô vừa quật xuống đất chính là nữ chủ !
Ừ, là nữ chủ đấy.
Nhưng suy cho cùng, đối với kiểu vi diện chém giết như thế này, nữ chủ lại còn là tiểu bạch thỏ thì hào quang cũng chỉ đủ dùng để giữ mạng cho cô ta. Còn lại, cái gì nữ chủ Bạch Tinh cũng không bằng cô.
[...] Đồ bệnh !
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quân Dao chậm rãi liếc mắt về nữ nhân trước mắt. Cô ta mặc lên mình một cái váy bồng màu hồng phấn trẻ trung, chân đi một đôi giày búp bê cũng màu hồng. Chính xác là phong cách thỏ con trong sáng. Tuy nhiên, vì không may bị Quân Dao ném xuống làm đệm thịt, phần váy hồng cũng bị quét đất với lực mạnh mà trở nên bẩn thỉu, vài chỗ đã bị rách.
Bộ não nhỏ của Quân Dao suy nghĩ một lát rồi chợt ngưng lại. Cô kéo lên một nụ cười kiều diễm, mi mắt dường như cũng híp lại vài phần.
Mấy phút trước, chính tai Quân Dao còn nghe rõ tiểu bạch thỏ mắng người đấy. Chỉ mấy tuần không gặp, chậu hoa giả biết đi đã trở thành chậu hoa biết đi rồi.
Hệ thống : ... Có khác gì nhau sao ?
Nam chủ Sở Hạo chạy đến đỡ Bạch Tinh dậy, ôm chặt nữ nhân đó vào lòng, trên gương mặt điển trai của anh hằn lên đầy tia đau xót.
Quân Dao đối với màn cơm chó này nhịn mãi cũng không nổi. Suốt bao nhiêu thế giới cô đã đi, chưa bao giờ cô phải đứng ăn cơm của người khác cả. Nếu có xuất hiện cơm chó cũng chính là cô cùng người ta đi phát !
Hệ thống đang ở trong không gian theo dõi tình hình, nào ngờ lại bắt gặp dãy suy nghĩ của Quân Dao, đầu củ cải rất nhanh đã xuất hiện ba vạch đen dài.
Ở bên ngoài, Sở Hạo nhìn nữ nhân đang nằm trong lòng mình, tầm mắt vừa lúc đặt đến chiếc váy rách của cô, lại thấy trên cơ thể cô gái nhỏ đầy những vết thương đang rỉ máu. Anh ta cắn chặt răng, liếc ánh mắt lạnh buốt đến phía nữ nhân đối diện, cất giọng.
- Cô đừng có mà quá đáng ! Lần trước chúng tôi đã nhân nhượng lắm rồi !
Câu nói của nam nhân khiến cho xung quanh dậy lên một đợt sóng mãnh liệt. Bao nhiêu người ở đó đều nhìn vào cô, xì xầm bàn tán.
Biết được mọi người xung quanh đang dần chĩa mũi dao nhọn về phía Quân Dao, Bạch Tinh đang nằm trong vòng tay của Sở Hạo khẽ nở một nụ cười thoả mãn. Chỉ là chẳng được bao lâu, ở gần đó bắt đầu truyền đến tiếng nói trầm khàn khiến nụ cười trên mặt nữ nhân nọ tắt ngấm.
- Quá