Quân Dao ở bên ngoài nghe xong một màn này, biểu cảm lộ ra vô cùng thích thú.
Cô phấn khích quá độ, không may mũi chân lại va vào mép cửa, tạo thành tiếng động nhỏ.
Nhưng mà, kẻ có tật sẽ bị giật mình.
Cặp nam nữ bên trong rất dễ dàng đã nghe thấy tiếng động kia, cả hai đồng loạt hét lớn:
- Là ai?
Minh Thành nhanh chóng bỏ ly rượu trong tay xuống bàn, chạy ra mở cửa.
Tầm mắt của nam nhân chỉ rơi vào hành lang trống khiến anh hơi cau mày.
Chẳng lẽ ban nãy đều là do anh tưởng tượng ra?
Trầm ngâm một lát, Minh Thành quyết định xoay người bỏ vào bên trong.
Sau khi cánh cửa đóng lại, ở một bên khuất của hành lang đột nhiên vang lên tiếng thở phào nhẹ nhõm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quân Dao nhìn lơ đễnh về phía trước, môi nhỏ biểu tình:
- Giờ anh buông tôi ra được chưa?
Ban nãy, ngay vào cái lúc Minh Thành sắp mở cửa, Minh Viễn không biết từ đâu xuất hiện, chạy đến ôm cô nép vào góc này, thành công cứu cô một mạng.
Nhưng tính đi vẫn phải tính lại, cô vẫn cảm thấy hành động này có chút quen đi?
Minh Viễn sau khi nghe thấy câu nói đầy bất mãn của nữ nhân trong lòng, tâm tình vui vẻ không nhịn nổi bật cười một tiếng:
- Không muốn buông.
Chỉ là ba từ đơn giản nhưng lại khiến cho Quân Dao nhanh chóng nổi đoá.
Cô mạnh bạo giẫm lên chân của người đàn ông, thoát khỏi vòng vây rồi bỏ đi:
- Thần kinh!
Minh Viễn đối với cái đạp chân kia hoàn toàn không có chút cảm giác.
Hắn thích thú nhìn theo bóng lưng của Quân Dao, lòng vui lên không ít.
- Ngốc thật.
[ Tinh.
]
[ Hảo cảm tăng thêm mười lăm phần trăm, hiện tại là bảy mươi phần trăm.
Mong kí chủ tiếp tục cố gắng! ]
Tối hôm đó, khắp nơi xung quanh biệt thự đều rất nhộn nhịp, thời điểm diễn ra tiệc mừng thọ cho Minh lão gia đã sắp đến.
Quân Dao mặc trên mình bộ váy liền xanh nhạt thùy mị cùng đôi giày cao gót sứ đứng đón khách, điệu bộ vui vẻ khiến người ta cũng vui vẻ theo.
- Ái chà, là người quen sao?
Giọng nói có phần khinh miệt đột nhiên vang lên, Quân Dao đưa mắt nhìn lên phát hiện đối tượng là một người phụ nữ trung tuổi sang trọng.
"Ai nữa đây?"
[ Tinh.
]
[ Thẩm Tình, trước kia nguyên chủ kàm thêm cho bà ta nhưng đều bị bắt nạt.
]
"Ồ."
Quân Dao ồ lên một tiếng rồi lại nhìn vào người phụ nữ.
Bà ta thấy cô không có biểu tình gì khác thành ra thẹn quá hóa giận:
- Con nhãi chết tiệt, ai cho mày cái quyền lơ tao!
Mặc cho bà ta nổi giận đùng đùng, nữ nhân vẫn giữ thái độ hoà hoãn, kéo lên một nụ cười tiêu chuẩn:
- Xin chào phu nhân, nếu bà có ý kiến gì với tôi, chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Mong bà thu lại thái độ, tránh làm hỏng buổi mừng thọ của Minh lão gia.
Nhìn vào nụ cười của cô, quý bà kia nhanh chóng dâng lên cảm giác bị sỉ nhục.
Bà ta nắm chặt tay lại, đoạn lại vung tay lên, mạnh mẽ giáng xuống gò má hồng hào của thiếu