Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Hải Miên
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Sau khi đổi xong quần áo và trở lại văn phòng, trên bàn của Nguyễn Tiểu Ly đã được đặt sẵn một cốc cà phê.
Nguyễn Tiểu Ly bỏ túi xách xuống rồi ngồi vào ghế, khuấy nhẹ cốc cà phê đắng. Khuấy được nửa ngày nhưng cô vẫn chưa có ý muốn uống.
Thẩm Tinh Tuyết vừa mở máy tính vừa liếc sang phía bên kia. Cô đang chờ Nguyễn Tiểu Ly uống ly cà phê có bỏ thêm sữa tươi đó. Nghe nói Nguyễn Tiểu Ly ghét nhất là uống sữa tươi.
Thẩm Tinh Tuyết không biết vì sao mình cứ phải đối nghịch với Nguyễn Tiểu Ly, dù sao cô chỉ muốn bỏ thêm đồ vật gì đó mà Nguyễn Tiểu Ly không thích vào.
Nguyễn Tiểu Ly vừa ngửi liền biết ngay trong ly cà phê này có hương vị mà mình không thích. Cô nhẹ nhàng khuấy.
Nữ chính đã học được cách phản kháng rồi sao?
Nguyễn Tiểu Ly cầm cốc cà phê lên, chậm rãi bước qua: “Trợ lý Thẩm, cảm ơn cô đã pha cà phê giúp tôi nhé.”
Bất ngờ nhận được lời cảm ơn, Thẩm Tinh Tuyết lập tức nghi ngờ Nguyễn Tiểu Ly có ý xấu.
Quả nhiên, bàn tay đang cầm cốc cà phê của Nguyễn Tiểu Ly đột nhiên nghiêng một cái, cà phê nóng trực tiếp bắn lên ngón tay của Thẩm Tinh Tuyết.
Thẩm Tinh Tuyết hét lên, nhanh chóng đẩy mạnh Nguyễn Tiểu Ly ra. Nguyễn Tiểu Ly còn cầm cốc cà phê, bị đẩy như vậy, cà phê lập tức hắt lên tay cô.
Nguyễn Tiểu Ly nhíu mày nhưng không kêu ra tiếng, cô đặt cốc cà phê không ở trên bàn, sau đó giấu ngón tay đang bị đau vào trong tay áo.
Mọi người thấy bên này xảy ra sự cố, nhanh chóng lại đây.
“Sao lại thế này? Nguyễn tiểu thư, tay cô có bị sao không?”
“Cà phê vẫn còn nóng, Nguyễn tiểu thư, cô có bị đổ vào người không?”
Tất cả mọi người đều quan tâm đến Nguyễn Tiểu Ly, có người còn chỉ trích Thẩm Tinh Tuyết: “Thẩm Tinh Tuyết, cô làm cái gì vậy? Sao cô lại cố ý đổ cà phê vào người Nguyễn tiểu thư?”
“Tâm địa của cô sao lại ác độc như vậy, ở trước mặt bao nhiêu người mà cũng dám hắt lên người khác?”
Mấy ngón tay của Thẩm Tinh Tuyết đã đỏ lên, loáng thoáng sắp nổi cả mụn nước. Vết thương như vậy là đau nhất, thế nhưng không một ai đến an ủi và quan