Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Bánh Bao Nhỏ
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
"Không sai, đến lúc đó anh Lý đây mà nổi tiếng thì đừng quên dìu dắt chúng tôi đấy."
Sau khi rượu vào, thái độ nói chuyện của mọi người cởi mở hơn hẳn, cả buổi tiệc cũng trở nên vô cùng sôi nổi.
Còn Lệ Thâm Bạch ngoại trừ những lúc được người khác mời rượu sẽ uống một hơi cạn sạch ra thì thời gian còn lại hắn cũng không nói gì nhiều, thi thoảng sẽ liếc mắt nhìn về phía Nguyễn Tiểu Ly.
Tuy Nguyễn Tiểu Ly không tỏ vẻ nhiệt tình như mọi người nhưng trên mặt cô vẫn luôn giữ một nụ cười nhẹ. Biểu hiện này của cô khác biệt rất lớn với những người trên bàn, vô hình trung khiến cho Lệ Thâm Bạch không thể rời mắt.
Đúng lúc này, đám người đang nói chuyện hăng say bên cạnh bỗng kéo chủ đề đến trên người Nguyễn Tiểu Ly.
"Chị Nguyễn, ly rượu này em kính chị. Nếu không có chị, nói không chừng bộ phim chúng ta còn phải quay thêm một thời gian nữa đó."
"Đúng vậy, cần phải kính rượu."
Nghe người nọ nói xong, những người còn lại liên tục gật đầu.
Bởi vì kĩ thuật diễn của Nguyễn Tiểu Ly tốt nên lúc hợp diễn với cô, cảm xúc của mọi người cũng được kéo theo, quả thật đã giúp đẩy nhanh tiến độ quay của đoàn phim.
Thấy có không ít đôi mắt đang trông mong nhìn mình, Nguyễn Tiểu Ly nghĩ một thoáng rồi nhanh chóng nhận lấy ly rượu trước mặt và uống một hơi cạn sạch.
Thế nhưng sau khi Nguyễn Tiểu Ly nuốt rượu trong miệng xuống, cô mới phát hiện tình huống hình như có gì đó không đúng. Rượu vừa được nuốt xuống, Nguyễn Tiểu Ly đã cảm thấy đầu mình có chút choáng váng, khung cảnh trước mắt cũng thay đổi theo, còn trời đất thì đang không ngừng xoay tròn.
"Tiểu Ác, thân thể này xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiểu Ác: "À, ta quên nói cho cô biết, thân thể này không thể uống rượu."
Dứt lời, Tiểu Ác còn chưa kịp bị Nguyễn Tiểu Ly trách móc thì trước mắt cô đã tối sầm, cả người liền ngã ra ghế.
Đám người xung quanh vốn đang định đốc thúc Nguyễn Tiểu Ly uống thêm vài ly nữa cũng không khỏi ngẩn người.
"Chuyện gì vậy?"
"Cô ấy không sao chứ?"
Vừa rồi lúc có người tiến đến mời rượu Nguyễn Tiểu Ly, tất cả sự chú ý của Lệ Thâm Bạch vẫn luôn đặt trên người cô. Vừa thấy tình huống như vậy, hắn đã lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh cô trong khi mọi người vẫn còn chưa kịp phản ứng.
Lệ Thâm Bạch đưa tay ra sờ sờ trán và thăm dò hơi thở của cô. Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc và khó hiểu của mọi người, Lệ Thâm Bạch thở ra một hơi rồi nhìn về phía họ lắc lắc đầu.
"Mọi người yên tâm đi, cô ấy không sao, chỉ là uống say thôi."
Nghe xong lời này, vẻ mặt mọi người khó tránh khỏi càng thêm khó hiểu. Dù sao thì từ đầu buổi đến bây giờ, Nguyễn Tiểu Ly chỉ uống có một ly rượu. Thế nhưng Lệ Thâm Bạch cũng không có ý muốn giải thích với bọn họ, sau khi nghĩ một lúc thì hắn liền đỡ Nguyễn Tiểu Ly đứng dậy.
"Mọi người cứ từ từ ăn, tôi đưa cô ấy về trước."
Nói xong, Lệ Thâm Bạch cũng không thèm để ý đến vẻ mặt của mọi người ở đây mà trực tiếp để nửa người trên của Nguyễn Tiểu Ly dựa trên vai mình rồi sải bước đi về phía cửa.
Lúc nghe Lệ Thâm Bạch nói câu kia, trên mặt mọi người trong phòng đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi. Vả lại sau khi nhìn thấy động tác của hắn, mọi người càng thêm chấn động.
Dù sao thì từ trước đến nay, bất kể là ở trong tin đồn hay trong mắt của bọn họ thì Lệ Thâm Bạch luôn là một người không gần nữ sắc, hơn nữa lại còn hết sức lạnh lùng. Ngay cả khi hắn chỉ đạo diễn xuất, mọi người cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ trên người hắn.
Những người phụ nữ muốn tìm cách đến gần Lệ Thâm Bạch đều bị hắn xử lý sạch sẽ mà không có ngoại lệ, vậy mà không ngờ Lệ Thâm Bạch lại thân mật với Nguyễn Tiểu Ly như vậy.
Cuối cùng vẫn là đạo diễn phản ứng trước tiên. Vừa nhìn thấy hành động của Lệ Thâm Bạch, hắn lập tức quay sang nói với những người còn đang sững sờ ở bên cạnh.
"Được rồi, Lệ tổng là người bận trăm công nghìn việc, có thể dành ra chút thời gian đã là quý hóa lắm