Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Iris
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
“Nguyễn Tiểu Ly này, cô có muốn nghỉ ngơi một chút rồi mới đi thế giới tiếp theo không?”
Linh hồn của Nguyễn Tiểu Ly đã vào trong không gian của Tiểu Ác. Cô vừa tiến vào liền ngồi phịch xuống thảm và dựa cả người lên Tiểu Ác.
Tiểu Ác cực kỳ hoài nghi cô đã xem nó thành một cái ghế dựa!
“Cho ta nghỉ ngơi chút được không?”
Tiểu Ác: “Đương nhiên là được. Ta giống loại người bóc lột sức lao động sao? Trông cô có vẻ rất mệt, nghỉ ngơi chút cũng không sao.”
Thật ra nhiệm vụ của thế giới này cũng không phải quá khó, nhưng nó cảm giác được rất rõ tại thời điểm rời đi, cảm xúc của Nguyễn Tiểu Ly đã dao động khá lớn.
Cơ thể không mệt nhưng tinh thần thì mệt, chuyện này Tiểu Ác có thể hiểu được. Để cho Nguyễn Tiểu Ly nghỉ ngơi trong không gian của nó một chút cũng không có vấn đề gì.
“Tiểu Ác, bật TV phát tiếp cái đoạn lần trước ta xem tới đi.”
Vốn tưởng người phụ nữ này sẽ đau buồn, nhưng bây giờ xem ra Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn đang trong tâm thế chuẩn bị xem TV, đúng là không tim không phổi…
Hiện tại Tiểu Ác chỉ muốn đá cô vào thế giới mới luôn cho rồi.
“Được rồi, cho cô xem chút đó.”
Ở một bên, Tiểu Ác lén lút mở một cái màn hình nhỏ, tự mình lựa chọn thế giới mới.
Thế giới nhiệm vụ không phải hoàn toàn là sắp xếp ngẫu nhiên, hệ thống cũng có quyền lựa chọn!
Lần này nó sẽ tìm cho cô một cái thế giới mệt một chút, hừ, để cho cô bớt nhàn nhã đi.
…
Cũng vào ngày hôm ấy, trạm không gian đã nhận được rất nhiều báo cáo. Hơn nữa, tất cả các báo cáo này đều có cùng một nội dung đến từ cùng một hệ thống. Bộ phận trả lời báo cáo từ ba nghìn thế giới của các hệ thống ở trạm không nhìn thấy những báo cáo đó cũng không biết phải xử lý thế nào.
“Làm sao bây giờ? Đây đều là báo cáo của Tiểu Ác, một trong năm hệ thống lớn nhất. Chúng ta phải giải quyết như thế nào đây?”
“Trước tiên cứ tiến hành kiểm tra như bình thường đi, xem xem những chuyện được báo cáo có thật sự xảy ra hay không đã.”
Một nhóm hệ thống nhỏ bắt đầu thao tác trên màn hình, kiểm tra một lượt các thế giới đã bị báo cáo. Có lỗi nào đâu nhỉ?
Thế giới có sụp đổ một chút, nhưng đều không tìm ra nguyên nhân.
Thật ra thì thế giới sụp đổ cũng chỉ là chuyện bình thường, miễn là không hoàn toàn rối loạn là được.
“Nếu không tìm được nguyên nhân thì bỏ qua mấy báo cáo này đi.”
“Tiểu Ác gửi về nhiều báo cáo như vậy chắc chắn phải có lý do. Chúng ta kiểm tra thêm lần nữa đi.”
“…”
10 phút sau.
Hệ thống: “Những thế giới này không có gì bất thường mà, không phát hiện ra cái gì cả. Chắc chỉ một vài rối loạn bình thường thôi, không có nhân tố khác thường nào hết.”
Nhưng một trong năm hệ thống lớn nhất Tiểu Ác đã liên tục gửi nhiều báo cáo như vậy mà lại trả lời thẳng thừng là không có vấn đề gì thì liệu Tiểu Ác có nổi điên không đây?
Các hệ thống ở trạm không gian đều biết Tiểu Ác không phải là một hệ thống dễ chọc.
Ngay khi các hệ thống nhỏ đang bí đường xoay sở, một tiến sĩ nghiên cứu phát minh hệ thống của trạm không gian đi qua.
“Sao các ngươi không làm việc đi, đang bàn chuyện gì vậy?”
Một người đàn ông điển trai mặc đồ nghiên cứu có mái tóc ngắn ngang vai đi tới. Sắc mặt của hắn trông khá lạnh lùng, cả người toát ra khí chất chớ đến gần. Đây là vị tiến sĩ cấp B duy nhất của trạm không gian, Tiến sĩ Dạ Huyết.
Người đàn ông này bình thường rất đam mê với nghiên cứu hệ thống, ít khi nói chuyện, tính tình đặc biệt nghiêm nghị và cẩn thận.
Một hệ thống nhỏ nhìn thấy hắn thì lập tức chào hỏi: “Chào Tiến sĩ Dạ. Chuyện là Tiểu Ác, một trong năm đại hệ thống, đã gửi về mười mấy báo cáo nói rằng một vài thế giới xuất hiện điều bất thường, mong trạm không gian tăng cường quản lý và kiểm tu (*) các thế giới đó.”
(*) kiểm tu: kiểm tra và sửa chữa.
Tiến sĩ Dạ: “Nếu vậy thì các ngươi nhanh chóng kiểm tu những thế giới đó đi.”
“Nhưng mà… chúng tôi đã kiểm tra nhiều lần rồi. Những thế giới mà Tiểu Ác báo cáo không có gì bất thường cả, chỉ có hơi sụp đổ một chút thôi chứ không tìm được nhân tố nào khác.”
Không tìm ra nhân tố nào kỳ lạ nhưng lại bị Tiểu Ác liên tục gửi báo cáo về. Tiểu Ác không thể nào vô duyên vô cớ mà làm như vậy.
Tiến sĩ Dạ bước tới, các hệ thống nhỏ đều tránh ra. Ngón tay thon dài của Tiến sĩ Dạ nhanh chóng thao tác trên màn hình đang lơ lửng giữa