Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Nguyễn Tiểu Ly bóp vai cho Hoàng đế, nói chậm rãi: “Theo thần thiếp thì Hoàng thượng không cần tức giận với những đại thần đó, tức giận chỉ tổ hại thân thể mình, không đáng.”
Hoàng đế nghe vậy thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Thường Nhi cho rằng sau này Trẫm nên làm thế nào?” Tuy lúc này tâm trạng của Hoàng đế đã tốt lên nhưng hắn vẫn còn khúc mắc.
“Thần thiếp cho rằng Hoàng thượng muốn làm thế nào thì cứ làm như thế ấy. Hoàng thượng là thiên tử, là trời của Đông Dữ, Hoàng thượng nói gì hay làm gì cũng đều đúng.”
Mê hoặc một tên hoàng đế để biến hắn thành hôn quân thì không đơn giản chỉ là khiến hắn làm ra những hành động hoang đường, mà chủ yếu là làm thay đổi tư tưởng của hắn, để hắn chủ động làm ra những chuyện hoang đường.
Tiểu Ác cứ thế nhìn Nguyễn Tiểu Ly dạy hư Hoàng đế, đã thế Hoàng đế còn bày ra dáng vẻ vô cùng sung sướng. Ai mà chẳng thích nghe mấy lời vuốt mông ngựa chứ.
Hoàng đế vui vẻ trở lại, trực tiếp ngủ lại cung Vũ Thường. Tuy rằng hắn không làm gì nhưng hôm sau vẫn ban thưởng rất nhiều đồ vật, hơn nữa còn phái thật nhiều cung nữ đến đây hầu hạ.
Số lượng cung nữ này có thể so sánh ngang với chức Quý phi.
Nguyễn Tiểu Ly bây giờ chỉ là một phi tử đã bị phế vậy mà có được vinh dự như thế. Lúc biết tin, những người khác đã ghen ghét muốn chết.
Lệ phi lập tức viết thư cho ca ca của mình, nhờ ca ca dâng tấu chương lên Hoàng đế.
Việc này quá không hợp lễ nghĩa rồi.
Vào thu, băng khối trong Ngự Thư Phòng đã được bỏ đi, Hoàng đế đang ngồi trước án thư phê tấu chương.
“Hoàng thượng, người của Thần Điện tới, nói rằng có chuyện muốn bẩm báo.” Từ công công thông báo.
Thần Điện!
Nghe hai chữ này, Hoàng đế nào dám chậm trễ.
“Mau mời vào.”
Sơ Nhất trong bộ cẩm y đen tuyền bước vào Ngự Thư Phòng, hành lễ với Hoàng đế: “Hoàng thượng, Quốc sư đại nhân đã bảo thuộc hạ đi điều tra một vài thứ, dặn là tra xong thì dâng lên cho Hoàng thượng.”
Sơ Nhất cầm trên tay một cuốn sổ nhỏ, Hoàng thượng đưa tay tiếp nhận.
Sơ Nhất: “Quốc sư đại nhân nói rằng sau khi xem thứ này rồi thì xin Hoàng thượng hãy nghiêm xử.”
“Trẫm biết rồi.”
Sơ Nhất rời đi.
Hoàng đế mở quyển sổ trên tay ra đọc cẩn thận. Mới nhìn vào hàng chữ đầu tiên, sắc mặt của hắn lập tức đại biến.
Đến khi đọc hết tất cả nội dung bên trong quyển sổ, sắc mặt của Hoàng đế lúc này đã rất xấu, gân xanh trên trán cũng thi nhau nổi lên.
Từ công công thấy tình hình không ổn bèn lên tiếng: “Hoàng thượng, này…”
“Trẫm có một Đô đốc quá giỏi!” Hoàng đế tức giận gầm lên, trực tiếp đưa tay xô hết đồ vật trên án thư xuống đất.
Nghiên mực làm bằng hắc thạch đập xuống nền đất và phát ra một tiếng vang lớn.
Từ công công hoảng sợ quỳ mọp xuống, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Nhìn phản ứng của Hoàng thượng thế này, chắc là đề môn Đô đốc đã làm chuyện gì rồi. Đề môn Đô đốc đã đắc tội Quốc sư đại nhân ư? Không biết rốt cuộc trong quyển sổ đó viết cái gì.
Không lâu sau, Lệ phi còn mang điểm tâm đến Ngự Thư Phòng. Tiếp theo, người bên ngoài chỉ nghe thấy âm thanh nổi trận lôi đình của Hoàng thượng và tiếng khóc của Lệ phi ở bên trong. Một lát sau, Lệ phi đã bị lôi ra. Hơn nữa, rất nhanh sau đó Hoàng thượng đã hạ chỉ phế Lệ phi và ban chết.
Tội danh của nàng lại vậy mà lại là mưu hại hoàng tự và phi tần hậu cung. Mỗi một việc đều có chứng cứ vô cùng xác thực, Lệ phi hoàn toàn không có cơ hội để giảo biện.
Nhìn những chứng cứ rành rành ấy, không ít người đã bị kinh sợ.
Bề ngoài chỉ biết Lệ phi kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng không ngờ nữ nhân này lại có tâm địa ác độc, hại chết bao nhiêu mạng người như thế.
Muội muội bị ban chết, huynh trưởng của Lệ phi là đề môn Đô đốc đã đến quỳ trước Ngự Thư Phòng để cầu xin.
Nhưng hắn vừa mới quỳ xuống, vẫn chưa nói hết lời thì đã bị Cấm vệ quân bắt lấy.
Đêm đó, Phủ Đô Đốc đã bị lục soát.
Đến lúc này, văn võ bá quan trong triều mới biết được đề môn Đô đốc đã giết hại nhiều bá tánh vô tội, bắt nhiều khất cái trên đường để đem đi mua vui cho một nhóm quý tộc, lại còn nhiều lần tham ô, ngấm ngầm giao dịch với chợ đen.
Từng tội trong số đó đều là tử tội.
Chuyện quan lại giết hại bá tánh, bắt sống người để mua vui cho người niềm đã dấy lên nỗi căm phẫn trong lòng dân chúng.
Ngày đề môn Đô đốc bị chém đầu, tất