Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Iris
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Lucerne Morris vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cánh tay đang kéo tay Ly Kanaly của Kiều Huệ Nhi.
Kiều Huệ Nhỉ nắm rất chặt khiến cả tay Ly Kanali đỏ bừng, mà tay của Ly Kanali vẫn còn đang bị quấn băng gạc.
Khả năng tự lành của ma cà rồng rất mạnh, nhưng có hai loại vết thương làm năng lực chữa lành không có tác dụng, một là bị thương do dao bạc, hai là vết cắn của răng nanh ma cà rồng…
Theo ngôn ngữ của ma cà rồng thì giết chết đối phương chính là tình yêu cao thượng nhất, càng đau là càng yêu…
Có người sẽ chọn cách dùng dao bạc đâm vào tim người yêu, cũng sẽ có người chọn cách dùng răng nanh cắn vào cổ người yêu.
À, trở lại chủ đề chính.
Lucerne Morris mỉm cười nhìn Kiều Huệ Nhi kéo tay Ly Kanali, sau đó đứng dậy: “Xem nào, sao trò chơi này lại dính dáng tới tôi và tiểu thư Kanali rồi?”
Rõ ràng là giọng nói lười biếng trêu đùa, hoàn toàn chỉ là lời nói đùa vui nhưng nhất thời lại làm cho nhóm ma cà rồng khiếp đảm.
Thiếu niên muốn hút máu Kiều Huệ Nhi cười làm lành: “Bá tước Lucerne Morris, xin ngài thứ lỗi, chúng tôi sẽ kéo cô ta ra ngoài ngay lập tức, chắc chắn sẽ không làm phiền ngài và tiểu thư Kanali.”
Lucerne Morris gật đầu hài lòng: “Ừ.”
Nguyễn Tiểu Ly: “…”
Tiểu Ác: “…”
Nguyễn Tiểu Ly thấy Lucerne Morris lên tiếng thì lòng còn tràn đầy mong chờ hắn sẽ can thiệp vào, để cô khỏi phải mất công cứu nữ chính.
Cuối cùng thì sao?
Kết quả cô nghe được cái gì?
Lucerne Morris không thèm quan tâm thì đã đành, lại còn đổ thêm dầu vào lửa!
Kiều Huệ Nhi cực kỳ sợ hãi: “Không… Không, tiểu thư Kanali, xin cô hãy cứu tôi. Tôi sẽ cho cô hút máu, tôi sẽ làm huyết nô trung thành nhất của cô. Cầu xin cô hãy cứu tôi.”
Kiều Huệ Nhi nắm tay Nguyễn Tiểu Ly rất chặt, chặt đến mức làm cổ tay Nguyễn Tiểu Ly tươm máu ra, miếng băng gạc bên trên cũng thấm máu.
Ánh mắt Lucerne Morris lạnh lẽo, ý cười trên mặt hắn càng đậm, hắn đưa tay muốn kéo Kiều Huệ Nhi ra.
Nguyễn Tiểu Ly mở miệng: “Được rồi, sau này Kiều Huệ Nhi sẽ là huyết nô của ta, các ngươi đừng có ý đồ với cô ta nữa.”
Trực tiếp tuyên bố chủ quyền mà không cần giải thích bất cứ cái gì. Ly Kanali cô chỉ cần nói những lời này, về sau sẽ không còn ai dám động đến Kiều Huệ Nhi nữa.
Chỉ bằng một câu đã giải quyết mọi chuyện.
Nhóm ma cà rồng nghe Nguyễn Tiểu Ly nói vậy thì nhanh chóng thu lại dáng vẻ chơi đùa, khom lưng hành lễ 45 độ với Nguyễn Tiểu Ly rồi tản ra về chỗ ngồi.
Trên mặt Lucerne Morris đã không còn nụ cười.
Vẻ mặt Kiều Huệ Nhi mờ mịt, trên mặt vẫn còn đọng nước mắt. Sau khi qua cơn mơ màng cô mới nhận ra mình… đã được cứu?
Biết mình vẫn còn sống, cả người Kiều Huệ Nhi xụi lơ, cô buông tay Nguyễn Tiểu Ly ra rồi ngồi bệt xuống đất.
Nguyễn Tiểu Ly nhìn nữ chính đáng thương ngồi đó, vừa định ngồi xuống chìa tay đỡ cô ấy dậy thì cổ tay đã bị Lucerne Morris bắt lấy.
“Tiểu thư Kanali, nhìn tay cô này, đã bị người này nắm tới rướm máu, đi với tôi đến phòng y tế để băng lại đi.” Lucerne Morris cười nói.
Hắn không phải đang hỏi ý kiến của Nguyễn Tiểu Ly mà chỉ là thông báo cho cô biết, sau đó kéo tay cô đi ra khỏi lớp học.
Nguyễn Tiểu Ly cứ để mặc hắn kéo mình đi, dọc đường hai người không nói với nhau một lời.
Lucerne Morris nắm tay cô đi ở phía trước và không nói gì, ở góc độ này Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn không thấy rõ vẻ mặt của hắn, tuy nhiên cô có thể cảm nhận được sự u ám trên người hắn lúc này, không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ như mọi khi.
Đắc tội cậu ta?
Nguyễn Tiểu Ly cho rằng hôm nay sở dĩ mình xen vào chuyện của người khác là vì giúp hắn hoàn thành cốt truyện, tại sao tên này còn tức giận?
Tiểu Ác thấy cũng có chút kỳ lạ, nhưng Tiểu Ác không phải gái thẳng như Nguyễn Tiểu Ly, sau khi suy nghĩ kỹ một chút thì nó đã hiểu.
“Tiểu Ly, nam chính đang ghen.”
“Ghen? Ta không có mắt đưa mày lại với ai thì ghen cái gì?”
Tiểu Ác: