"Lão đại ~ bây giờ chúng ta sẽ làm gì đây?" Tiểu Nhan ngoan ngoãn hỏi Vân Yến.
Vân Yến xé một thanh chocolate mới, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Xây dựng căn cứ."
Hạ Diễm đang lái xe thì bị ý tưởng của Vân Yến làm giật mình, Hạ Diễm cười cười: "Lão Đại, cô không đùa sao?"
"Ừm, đi đến thành phố C." Vân Yến thản nhiên ra lệnh cho Hạ Diễm.
"Ký chủ, thành phố C là thành phố của tang thi mà?" Hệ thống lo lắng nói.
"Có tang thi vương, sợ gì chứ." Vân Yến nhàn nhạt trả lời.
Hệ thống: "..." Chắc chỉ có mỗi cô có gan ra lệnh cho tang thi vương.
Sơ Việt cẩn thận nhìn mọi người trong xe, nếu họ biết mình bị tang thi cắn thì có xua đuổi mình không? Đã đi đến đây rồi mà phải xuống xe sao?
Sơ Việt lo lắng cắn răng, quyết định nói ra bí mật của mình cho bọn người Vân Yến: "Cố Ninh tiểu thư, thật ra tôi..."
"Ừm, tôi biết." Vân Yến ngắt lời Sơ Việt, nhìn cậu ta thật sâu sắc.
\_\_
Một năm sau
"Mẹ nó, Cố Ninh, đừng có mang bọn tang thi của cô sang căn cứ của chúng tôi có được không???"
Chủ căn cứ phía Đông \- Băng Minh hét to, trong lòng anh ta khóc hết cả nước mắt, gia hỏa này từ khi thành lập căn cứ ở phía Tây thì tháng nào cũng kéo săng căn cứ bọn họ với lí do cực kì nhảm nhí.
"Chẳng phải tôi đang kiểm tra chất lượng căn cứ hộ anh sao?" Vân Yến dịu dàng nhìn anh ta giống như cô thật sự là một người tốt.
Mặt Băng Minh bây giờ đen như cái đ\*t nồi, mẹ nó, muốn đánh bọn họ thì tìm lí do khác đi chứ!Tháng nào cũng cứ một lí do cũ rích khiến cả căn cứ đều ám ảnh cái tên Cố Ninh.
Băng Minh ngồi xuống bất lực thở dài.
Tháng nào cũng như tháng nào, Vân Yến chạy đến đánh căn cứ bọn họ xong rồi chạy về.
Nhưng tốt một cái là bọn tang thi của cô ta không giết