"Ngày mai, là ngày mai." Thanh Hoan nhíu mày gật gù, hình như là ngày mai thì phải.
"Ông có chắc không vậy?" Vân Yến trợn mắt, ông ta nói không biết bao nhiêu từ ngày mai rồi.
"Lần này là chắc chắn." Thanh Hoan trịnh trọng nói.
"Ờ." Vân Yến bỏ đi tìm thú vui cho mình.
Những ngày tháng ở đây nhàm chán không chịu nỗi, đủ thứ quy tắc đập vào mặt cô.
Không được đánh nhau khi không được sư phụ cho phép, vân vân và mây mây.
Hi vọng, ngày mai bổn cương thi có thể rời khỏi cái Bạch Viêm môn phái này với vài bảo bối trong tay.
Sáng hôm sau.
Bạch Viêm môn đón tiếp các đại diện từ các môn phái khác để làm gì đó, các đệ tử không biết, họ chỉ biết là việc gì bọn họ cần làm, việc gì không cần làm thôi.
Biết nhiều quá mau chết.
Vân Yến ngồi một góc trong căn phòng chờ đại diện từng môn phái đi vào, tay xoa xoa thanh kiếm.
"Đại diện Quang Sinh môn phái đến."
Một nữ nhân với bộ y phục màu trắng làm tôn lên sự trong sáng, ngây thơ của nữ nhân đó.
Cô ta khẽ mỉm cười, nụ cười khuynh đảo chúng sinh khiến vài người say đắm.
"Lan Khuê ta là đại diện của Quang Sinh môn, rất vui được gặp ngài, Thanh lão tổ tông và Trác chưởng môn." Lan Khuê hơi cúi người sau đó vào ghế ngồi.
Vân Yến hơi nhướng mày, sau đó cũng không thể hiện gì nữa.
"Đại diện Ma Hỏa môn đến."
"Đại diện Lịch Phi môn đến."
"Đại diện Cao Thổ môn đến."
...!
"Đại diện Kết Huyền môn đến."
Môn phái cuối cùng được kêu lên, một lúc sau bọn họ cũng không thấy ai đi vào liền xì xầm một phen.
"Đại diện Kết Huyền môn, Trầm Lăng."
Hắc y nam nhân bước vào, mày kiếm môi mỏng, thân thể cao lớn đĩnh bạt, lạnh lùng không chút biểu cảm.
Đôi mắt hắn đen láy, không thấy được những cảm xúc chứa trong đó.
"Lăng tiểu tử, lâu rồi không gặp." Trác Kim cười ha hả, vui vẻ nói.
"Ân, Trác chưởng môn."
"Ngồi vào đi, ngồi vào đi." Trác Kim không vì Trầm Lăng lạnh lùng với mình mà tức giận, chỉ mời anh ta vào ngồi.
"Khụ...!Nếu các vị đã đến đây thì chắc là đã đọc lá thư mời của ta rồi." Thanh Hoan hắng giọng nói.
"Vì vậy ta hi vọng các vị ai cũng đều đem theo số bảo bối đó."
Lan Khuê lập tức đứng dậy, môi cong lên thành một nụ cười nhạt: "Quang Sinh môn không chấp nhận việc đưa bảo bối cho một con cương thi không rõ danh tính."
"Cao Thổ môn cũng vậy."
"Lịch Phi môn cũng vậy."
Vân Yến nhìn lướt qua bọn họ, chỉ có ba môn phái là không chịu đưa cho cô nhỉ.
"Kết Huyền môn cũng vậy." Trầm Lăng đột ngột lên tiếng.
Mấy đại diện nhìn Trầm Lăng đầy ái ngại, ai mà không biết Kết Huyền môn và Bạch Viêm môn rất thân thiết với nhau, vậy mà lần này Kết Huyền môn lại quay lưng với Bạch Viêm môn thì thật kì lạ.
"Các vị có thể cho ta biết lí do không?" Thanh Hoan lạnh tanh hỏi.
"Chỉ là một con cương thi không rõ danh tính, cũng không rõ là có thực lực mạnh hay không thì làm sao chúng tôi có thể an tâm đưa cho nó?" Đại diện Cao Thổ môn nói.
Lan Khuê và đại diện Lịch Phi môn gật đầu, duy chỉ có Trầm Lăng là có lý do khác với bọn họ.
"Ta muốn gặp con cương thi đó, khi nào gặp được ta sẽ đưa."
"Hảo hảo, dù gì ta cũng chưa giới thiệu nhân vật quan trọng cho các vị." Trác Kim nhìn nhìn xung quanh sau đó liền đen mặt, con cương thi đó lại chạy đi đâu rồi.
"Gặp được rồi thì có phải ngươi nên đưa cho ta không?" Vân Yến ngồi ngay bên cạnh Trầm Lăng, nhàn nhạt nói.
Trầm Lăng chăm chú nhìn cô, sau đó dùng ngón tay chạm vào khuôn mặt cô.
Rất lạnh.
Vân Yến nắm tay hắn lại, hung