Hoàn Sinh đau đến mức không thể nhìn rõ đường đi, hắn chống tay lên một thân cây gần đó rồi ngồi bệt xuống nghỉ ngơi.
"Cẩm Nghi...!Ta lại không thể giúp nàng rồi." Hoàn Sinh thở hồng hộc, khuôn mặt dần tái nhợt vì mất máu.
Đáng hận, thật đáng hận!
Một con cương thi thôi mà cũng khiến hắn thành ra thế này, ngay cả kĩ năng trị thương cũng không thể dùng được!
Bóng đen bây giờ mới cảm nhận được chủ nhân sắp chết, nó chạy xung quanh tìm người tên Cẩm Nghi.
"Ngươi đi đâu!" Hoàn Sinh gằn giọng, không lẽ bây giờ nó thấy hắn sắp chết nên định bỏ rơi hắn?
"..." Đi tìm Cẩm Nghi của ngươi chứ đi đâu, ngươi sắp chết rồi.
"Cẩm Nghi...!Làm vậy sẽ làm phiền Cẩm Nghi." Hắn lắc lắc đầu, Cẩm Nghi rất bận bịu, không rảnh để lo cho hắn.
"..." Ngươi sắp chết! Ngươi và tụi ta đã kí khế ước, ngươi chết thì tụi ta cũng chết.
Bóng đen tức giận biến to ra chỉ trích Hoàn Sinh.
"À...!Vậy là ngươi không muốn bản thân mình chết nên mới muốn tìm Cẩm Nghi để nàng ấy cứu ta?" Hoàn Sinh tự giễu cười, ánh mắt càng ngày càng thêm mơ màng.
"..." Nói chuyện với đồ ngu thật không dễ dàng, tụi ta đi tìm con Cẩm Nghi gì đó cho ngươi, nghỉ ngơi đi.
Hoàn Sinh nhắm hai mắt lại, vì mệt mỏi nên ngủ mất.
Bóng đen tách ra thành nhiều bóng đen khác rà soát đi tìm người tên Cẩm Nghi.
Tại một khách điếm nào đó.
Tạ Hiên trầm mặt nhìn Tiêu Cẩm Nghi và Phó Khinh.
"Hai người nói vậy là có ý gì? Không phải đã quyết định là sẽ đi tìm tỷ tỷ của ta trước sao? Đột nhiên lại đi đến Cao Thổ môn phái?"
Tiêu Cẩm Nghi nhíu mày, thằng nhóc này thật là ngu xuẩn, đã giải thích rất kĩ cho nó rồi mà, vậy mà nó vẫn không chịu nghe.
"Ngươi quên Cẩm Nghi đã nói gì rồi sao? Có việc gấp cần phải đến Cao Thổ môn ngay, còn về tin đồn Tạ Tuyết còn sống không đáng tin cho lắm vì chúng ta đã tận mắt thấy nàng ta một kiếm xuyên tim nên chưa thể tự tiện đi tìm như vậy được."
Phó Khinh nhìn thấy vẻ mệt mỏi của Tiêu Cẩm Nghi liền ra mặt giải thích.
"Dù chỉ là tin đồn, ta cũng muốn xác thực! Tỷ tỷ đã giúp hai người nhiều như thế mà hai người lại lạnh lùng như vậy à?" Tạ Hiên rướn cổ lên cãi lại.
"Ta tất nhiên là quan tâm Tạ Tuyết, cô ấy là tỷ muội cùng sinh ra tử của ta, người đã giúp ta rất nhiều."
"Nhưng mà ta cần phải đến Cao Thổ môn ngay bây giờ!" Tiêu Cẩm Nghi gằn giọng, ánh mắt toàn sát khí.
Tạ Tuyết chẳng qua chỉ là một con tốt, một cái bia đỡ đạn cho cô ta mà thôi, tại sao cô ta phải vì cái thông tin vớ vẩn của Linh Du mà nháo nhào đi tìm?
Vả lại Hoàn Sinh cũng đã đi xác thực tin đồn cho cô ta rồi, một con cương thi có dung mạo của Tạ Tuyết ở Bạch Viêm môn, rất đáng nghi ngờ.
Bóng đen bỗng nhiên thấy bóng dáng quen thuộc liền bay vào khách điếm bắt cóc Tiêu Cẩm Nghi đi luôn.
Phó Khinh bỏ mặt Tạ Hiên mau chóng chạy theo.
"Hoàn Sinh có việc gì rồi sao?" Tiêu Cẩm Nghi nhíu mày, mấy cái bóng đen này là của Hoàn Sinh, hắn đã cho cô ta thấy vài lần.
"..." Sắp chết cmnr, ngươi nhớ lấy mấy cái tiên đan, linh dược gì đó cao cấp cho hắn nhé.
"Sao ngươi không nói gì? Hoàn Sinh có kĩ năng tự trị thương mà?" Cô ta nhíu mày càng chặt, chắc không phải là Hoàn Sinh thật sự sắp đi đời rồi chứ?
"..." Nói nãy giờ mà ngươi cũng không hiểu thì chịu.
Kĩ năng tự trị thương của hắn bị con cương thi đó phong ấn rồi.
"Liên quan đến con cương thi đó sao?" Tiêu