Cửa sảnh bị mở ra, một người đàn ông bước vào, trịnh trọng nói với âm lượng vừa đủ lớn cho người phía trên nghe, "T đại nhân, tôi có việc muốn nói với ngài, là việc rất quan trọng."
Người phía trên nghe có người gọi tên mình thì hơi ngẩng đầu nhìn kẻ đang nói với mình, môi nhếch lên thành một độ cong rất nhỏ: "Hạ đại thiếu gia, mời ngươi nói."
Hạ Viễn mỉm cười búng tay, ngay lập tức một nhóm khoảng năm huyết tộc cấp thấp liền đi vào, bọn chúng hiện còn đang giữ lấy một cô gái loài người đáng thương, khuôn mặt cô gái lại luôn thất thần như kẻ mất hồn.
Cô gái đó không ai khác ngoài Hạ Nhi, sau lần mà Vân Yến giết chết Hạ Duật trước mặt cô ta, Hạ Nhi đã bị trầm cảm nặng nề, muốn mở miệng nói chuyện cũng không được.
Hạ Nhi ngay cả việc ăn cơm cũng không vào, vì thế tuy chỉ mới chưa được mười ngày, Hạ Nhi đã gầy trơ xương, không còn là cô gái tràn đầy sức sống mãnh liệt như ngày trước nữa.
"Con người kìa? Tại sao lại đem con người vào đây?"
"Hình như là đứa con rơi của Hạ gia."
"Sao cô ta nhìn lạ vậy? Hạ nhị thiếu gia không phải lúc nào cũng kè kè bên cô ta à? Mà Hạ nhị thiếu gia đâu rồi?"
Tiếng xì xầm bắt đầu vang lên, cả sảnh dần dần trở nên ồn ào.
"Im miệng." Người phía trên hơi gằn giọng.
Lập tức cả sảnh liền im lặng, không ai dám mở miệng, bọn họ tuy cùng là huyết tộc nhưng cũng có rất nhiều trường hợp bị người phía trên kia giết.
Người phía trên kia, người được gọi là T đại nhân chính là --- Ám Huyết Tử Vương Tư Mã Ý.
Mọi người thường gọi hắn là T đại nhân, bởi vì người biết tên đầy đủ của hắn chỉ có vỏn vẹn mười huyết tộc thuần chủng.
Nói về sự tích của hắn thì rất dài, đại khái là sau khi chủ tàu đời trước tức là anh trai hắn qua đời, Ám Huyết Tử Vương Tư Mã Ý mới bắt đầu tiếp quản con tàu này.
Sau gần mười năm, hắn đã dùng chính sức mạnh của mình để thuần phục toàn bộ huyết tộc dưới trướng mình, và sở hữu được một đội quân huyết tộc vô cùng mạnh mẽ.
Vì thế, với sức mạnh và địa vị cao như vậy, trong giới huyết tộc, Ám Huyết Tử Vương Tư Mã Ý trở thành một kẻ khó lường, khi có lỡ gặp mặt hắn thì bất kì huyết tộc nào cũng phải cúi đầu đi đường vòng.
"Hạ đại thiếu gia đây đưa đứa con gái loài người đến đây làm gì?" \*Tư Mã Ý híp mắt nhìn, âm thanh mỏng nhẹ.
Hạ Viễn không nói gì chỉ vươn chân đạp vào người Hạ Nhi một phát thật mạnh bạo rồi nhìn Hạ Nhi như đang đợi cô ta nói gì đó.
Hạ Nhi dường như không biết đau là gì, như một con búp bê vô hồn mà nhìn lơ đãng lên trần nhà.
Đau thật.
Nhưng mà Hạ Duật, lúc ấy chứng kiến toàn cảnh anh bị giết chết thì còn đau hơn...!
Nếu bọn dơi kia tìm đến cô, bảo họ là thợ săn của các người trở về rồi.
Câu nói của Vân Yến lần đó vang lên trong đầu Hạ Nhi, âm thanh lạnh nhạt mang theo sự châm chọc khó tả.
Hạ Nhi thở gấp, hít thở thật sâu nhiều lần cũng không có ích gì, cảm giác rợn gáy lần đó một lần nữa trở lại.
Trong không khí dường như có một bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn của ai đó vươn ra bóp cổ của Hạ Nhi.
Hạ Nhi cố gắng phản kháng, lại bắt gặp khuôn mặt sát thần đó, con ngươi của Hạ Nhi co rút mạnh.
Là cô ta!
Người đã giết chết Hạ Duật!
Nào, nói cho họ nghe đi, thợ săn đã trở về rồi, đã trở về rồi...
Không, không, tôi không thể mở miệng được...!
Tôi không nói được mà!
Xin cô, làm ơn tha cho tôi.
Nói đi, trước khi cổ của cô rời khỏi đầu, giống như Hạ Duật, chủ nhân của cô lần đó đó.
Dứt câu, bàn tay đó lại bóp cổ Hạ Nhi càng mạnh hơn, khiến khuôn mặt cô ta tím tái như người chết.
Nói đi!
Giọng nói đó hét lên một tiếng.
Hạ Nhi bấy giờ không thể chịu nổi được nữa liền chấp thuận mà nghe theo lời của giọng nói đó, "Thợ săn trở về rồi! Thợ săn của các người trở về rồi!"
Nghe đến hai từ thợ săn lập tức tất cả huyết tộc liền ồn ào náo loạn cả lên.
Nếu nói huyết tộc là kẻ thù của thợ săn thì thợ săn chính là khắc tinh của huyết tộc.
Số con người bị giết bởi huyết tộc rất nhiều, mà số huyết tộc bị thợ săn giết cũng không kém cạnh một chút nào.
Con người sợ hãi huyết tộc, huyết tộc sợ hãi thợ săn.
Cứ như một vòng tròn mãi mãi không bao giờ kết thúc.
Nghe đến từ thợ săn, ngay cả Tư Mã Ý cũng cứng cả người nhìn chăm chăm vào Hạ Nhi như muốn đục khoét cơ thể cô ta thành từng lỗ.
"Thợ săn trở lại? Không phải thợ săn đã sớm biến mất từ mười chín năm trước rồi sao?"
"Thợ săn? Đang đùa ta à?"
"Mẹ nó, chắc chắn là cái con người kia là thợ săn."
"Sao có thể? Không phải T đại nhân bảo cô ta là người sói sao?"
Hàng ngàn nghi vấn được đặt ra, thắc mắc ngày càng tăng lên khiến cho huyết tộc không thể nào đứng im được.
Hạ Nhi