Không ngờ Vân Yến nãy giờ cứ mãi lảng tránh việc trả lời câu hỏi bằng cách chọc giận nó, 333 cảm thấy bao nhiêu sự bình tĩnh của mình đã tan biến.
Hít một hơi thật sâu cho cái đầu bớt nóng, 333 lại tiếp tục đặt câu hỏi: "Cô không tò mò vì sao tôi lại tìm đến cô?"
Vân Yến lắc lắc bình Hỗn Tích Hoa Luyến trong tay, nhàn nhạt khuyên nhủ: "Bớt nói lại biết đâu ngươi sẽ đẹp như ta."
"Có lẽ cô không biết nhưng hiện tại thì cô là tín ngưỡng của rất nhiều người." 333 lãnh đạm nói.
Tín ngưỡng của nhiều người?
Nghe thật trâu bò làm sao!
Những câu hỏi của 333 đã thành công làm Vân Yến đau đầu, cô xoa mi tâm: "Không mập mờ nữa, vào vấn đề chính."
"Cô nãy giờ quy phạm phương châm về quan hệ đấy." 333 nghiêm khắc chỉ trích cô sau đó lại ôn tồn nói, "Chuyện của cô bây giờ nên tiết lộ rồi?"
Muốn cô kể về chuyện của mình?
Được thôi, kể thì kể, nhưng về tính xác thực thì để nó tự tìm hiểu nhỉ.
Vân Yến hơi mỉm cười, hai mắt chăm chú ngắm ngón tay thon dài tinh tế của mình, không vui không buồn kể chuyện.
"Ta là người sửa chữa vị diện vì ta có khả năng đó, ta sinh ra trong vũ trụ, được Tinh Tú bảo vệ, ngày ta sinh ra có ba quả trứng ở cạnh, đủ thông tin chưa?"
"Vũ trụ? Tinh Tú? Cô nói như vậy chẳng khác nào cô khẳng định mình là chủ thần." 333 có chút nghi hoặc.
Lí do 333 hoài nghi Vân Yến chính là vì chủ thần bọn họ từ khi sinh ra đã được những vì tinh tú chúc phúc, đồng thời được vũ trụ bảo vệ.
Và hiện tại chỉ có Đại chủ thần là chủ thần hợp lệ vì bọn chủ thần còn lại là do các đại gia tộc nọ đưa lên để nâng cao quyền lực của gia tộc.
Vân Yến cũng biết 333 hoài nghi mình là việc bình thường nhưng cô vẫn luôn miệng trào phúng nó.
"Vũ trụ thu nhỏ, Tinh Tú là kiếm." Vân Yến cười lạnh giải thích, "Động não một chút đi đại hệ thống."
Vũ trụ thu nhỏ là tên gọi một vùng không gian có bản chất như vũ trụ nhưng lại không phải là vũ trụ.
Có rất nhiều vũ trụ thu nhỏ, trong đó sẽ có những báu vật riêng biệt.
Tùy loại vũ trụ thu nhỏ sẽ có các loại khoáng thạch khác nhau.
Khoáng thạch có nhiều chức năng, đồng thời cũng có một số loại khoáng thạch được dùng để sửa chữa vị diện, mấy loại như vậy Vân Yến có rất nhiều.
"Cô gọi tôi là ý thức phụ là được nhưng bất quá tên đại hệ thống cũng hay đấy." Đại hệ thống hài lòng khen ngợi cô, nhưng cũng không quên đặt thêm câu hỏi: "Cô nghi ngờ cô là ai?"
Đồng tử đen hơi co rút lại nhưng Vân Yến vẫn mỉm cười rạng rỡ, "Ta nghi ngờ bản thân là tuyệt thế mỹ nhân."
Đại hệ thống trợn mắt, nhắc nhở cô: "Đúng đắn vào một chút."
Vân Yến hiển nhiên không vui, cô bĩu môi đáp: "Tần Thụy bảo ta là anh hùng, Phỉ Khương bảo ta là kẻ ác nhân có ý định giết muôn loài."
Còn bọn còn lại bảo cô là đồ thần kinh.
"Cô tin ai?"
"Không ai."
Đến đó, cuộc hội thoại giữa hai người liền chấm dứt.
Một lúc sau, đại hệ thống lại ngoi lên trả lời cho câu hỏi lúc nãy của mình
"Về Khải Đồ, hắn chỉ mới sinh ra, chưa từng luân hồi, những dấu vết về hắn trên khắp vị diện đều không có, tựa như có ai cố ý đưa hắn đến đây để gặp cô vậy.
Hy vọng cô sẽ đề phòng hắn nhưng không cần giết, ý thức đại hệ thống của tôi chỉ thức tỉnh được một tiếng mỗi ngày, lát nữa ý thức chính sẽ tỉnh dậy."
Có thêm thông tin về Khải Đồ không làm cho Vân Yến cảm thấy vui, ngược lại số lần cô châm chọc đại hệ thống càng tăng.
"Ý thức chính bảo vệ Khải Đồ, ý thức phụ thì hồ nghi hắn, các ngươi chung sống khá hòa hợp nhỉ."
"Cảm ơn, chúng tôi đều biết đến sự tồn tại của nhau cho nên mới bảo vệ nhau bằng vỏ bọc đần độn của ý thức chính." Đại hệ thống lễ phép đáp, sau đó lại nói tiếp, "Khải Đồ lại đi tìm cô rồi, cô mau quay lại đi."
"Ta muốn kết liễu Khải Đồ." Vân Yến rũ mắt nhàn nhạt nói.
Thấy Vân Yến không chút xao động nào khi nói, đại hệ thống hỏi: "Đây là câu khẳng định sao?"
"Tất nhiên, để một tên thiểu năng như ngươi hiểu cũng khá khó đấy." Cô hạ khóe môi xuống, không cười nữa.
"Cô vui là được, tôi không phải là nhan khống như ý thức chính." Đại hệ thống tùy tiện đáp, "Tiện nói hảo cảm của Khải Đồ với cô là 50%, của cô đối với Khải Đồ là 5%.
Tôi cảm thấy cái số 5% là thành tựu đời cô đấy, tôi chưa bao giờ thấy ai mỗi lần tăng hảo cảm đều là số thập phân đâu."
"Cảm ơn đã khen ngợi." Vân Yến liệt khuôn mặt đáp.
Tất nhiên là cô không tin những gì nó nói rồi.
Sao cô lại tin một con cáo già như nó được chứ?
"Á, lại tăng, hảo cảm của cô đối với Khải Đồ hiện tại là 5.1% nhé." Đại hệ thống mỉm cười.
"Câm miệng." Vân Yến nghiến răng.
"Khải Đồ sắp tìm thấy cô rồi, xin chúc mừng hảo cảm của Khải Đồ đối với cô tăng đến 51%."
Vân Yến: "..."
Cái đồ hệ thống thần kinh.
"Ồ đáng tiếc thật, hảo cảm của cô đối với Khải Đồ giảm chỉ còn 3% thôi." Đại hệ thống nuối tiếc nói, "Tôi cũng phải rời đi rồi, ý thức chính muốn quay lại, ngày mai lại gặp nha Vân Yến!"
Sau khi đại hệ thống nói xong, trong đầu Vân Yến liền trở lại im lặng, khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi này làm cho cô cảm thấy bản thân như giải thoát khởi cái loa phát thanh.
Không sợ đối đầu với thiểu năng, chỉ sợ đối đầu với thiểu năng bị đa nhân cách!
"Thí chủ, sao ngài lại đi mà không nói một câu vậy?"
Lời nói êm dịu lại vang lên bên tai làm cho Vân Yến có chút nhức đầu, cô không đáp mà trực tiếp rời đi quay lại chỗ hai mẹ con Phong Tinh lúc nãy.
Khải Đồ một thân cà sa trắng đứng ngơ ngác, dường như không hiểu vì sao cô lại làm lơ hắn.
Nhưng vì Vân Yến đi quá nhanh, Khải Đồ đành phải chôn lại sự khó hiểu trong đầu mà rũ mắt đi theo.
Vừa trở lại nơi đó, Vân Yến liền phát hiện ra một điều cực kì quan trọng.
Hai mẹ con nhà kia rời đi rồi!
Vân Yến nghiến răng nghiến lợi nhìn đống xác chết không ai