"Xin bệ hạ tha lỗi cho thiếu gia của chúng ta, là nô tì không cản nổi thiếu gia cho nên ngài ấy mới làm ra tình cảnh này..."
Vân Yến chỉ vừa dứt câu, đã có một tên nô tài lạ mặt không biết từ đâu đi đến quỳ xuống trước mặt cô mà khóc toáng lên.
"Nói." Vân Yến nhướng mày, mắt không nhìn tên nô tì mà lại nhìn Thanh Tuệ Hi như đang cười nhạo hắn.
Thanh Tuệ Hi thế mà nhiệt tình đáp lại ánh mắt của cô bằng đôi mắt trong vắt xinh đẹp.
Vân Yến: "..."
Tên nô tì đảo mắt lia lịa, vừa nức nở vừa than oán: "Là đại thiếu gia ghen tị với nhị thiếu gia được vào hậu cung cho nên mới...!huhu xin ngài hãy tha tội cho thiếu gia chúng tôi."
"Ừm, trẫm nhớ từ ban đầu chỉ có ba kẻ đi theo Thanh đại thiếu gia, vậy ngươi là ai?" Vân Yến hiển nhiên không dễ bị lừa như vậy.
"Tiện tì là người hầu của Thanh nhị thiếu gia, lén lút đi theo Thanh thiếu gia..."
Nghe đến đây, Vân Yến cảm thấy những người ở vị diện này hình như đều là đồ ngốc, chẳng những vậy mà họ lại còn xem người khác cũng ngu xuẩn như mình.
Câu trả lời của kẻ này đầy lỗ hổng, như có người cố ý sai bảo hắn làm hại đến danh dự của Thanh Tuệ Hi.
Nhưng mà chuyện đó không quan trọng, chuyện xen vào chuyện cô mới là chuyện quan trọng, rất đáng để kết tội khi quân phạm thượng.
"Lôi kẻ này xuống đánh trăm trượng." Vân Yến ra lệnh cho cung nhân, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm Thanh Tuệ Hi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cung nhân nhanh chóng hành lệnh, bịt miệng tên nô tì kia kéo hắn ra khỏi đây.
Cảm nhận được luồng khí áp bức tỏa ra từ Vân Yến, trưởng cung ngoan ngoãn cúi mặt nhìn chân, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của bản thân nhất coa thể.
Ha ha, bà ta tự tin nói bản thân mình không cần nhìn cũng biết bệ hạ đang nổi điên, nếu những người còn lại vẫn thấy yêu cuộc sống này thì tất nhiên sẽ hành xử ngoan ngoãn như bà.
Quả nhiên, cả cung nhân, hộ vệ và toàn bộ các vị thiếu gia có mặt ở đây rất nhanh liền học theo trưởng cung - người cũng được xem như là dày dặn kinh nghiệm đối phó với Nữ Đế nhất hoàng cung.
Mà cuộc đời thì sẽ có những người đi những con đường khác biệt, không biết là họ có thành công hay không nhưng chắc chắn trưởng cung sẽ lặng im mua vài nén hương tặng cho họ.
Hai người họ đều là những người có tai to mặt lớn, một là Thanh Tuệ Hi - nhân vật chính của câu chuyện, người còn lại thì chính là thiếu gia liễu ngọc cành vàng Túc Ngọc.
Hiện tại cũng chỉ có hai người đó là ngẩng cao đầu nhìn Vân Yến, nhìn vẻ ngoài thì ngây thơ chất phác đấy nhưng tâm tư thì có vẻ khó lường nhất trong cả đám này.
Nhất là Túc Ngọc, rõ ràng là mang hình tượng yếu đuối, nhu nhu nhược nhược chọc người thương tiếc nhưng ánh mắt lại nóng rực như đang sợ cô sẽ đặt hết chú ý vào Thanh Tuệ Hi mà quên mất đến việc hắn đang ở đây.
Túc Đà mà lại dạy dỗ Túc Ngọc hành xử một cách ngu xuẩn như vậy sao?
Rõ ràng là tên ẻo lả này tiếp cận cô là vì có mục đích!
Về tên nô tì kia, chắc chắn ít nhiều gì cũng liên quan đến Túc Ngọc.
Còn về phần Thanh Tuệ Hi, Vân Yến tạm thời không biết mục đích của hắn là gì.
Biết cô mang danh kẻ điên, lại biết cả việc cô là kẻ thù của cả gia tộc nhưng lại vô cùng thoải mái tiếp cận cô.
Xem bộ Thanh Tuệ Hi không sợ Thanh gia không loạn thì sẽ không sống vui vẻ được.
Chốc, Thanh Tuệ Hi lại cười nhẹ, tay mau chóng giành lấy thanh kiếm về phía mình, "Hạ thần không nghĩ bệ hạ sẽ là người keo kiệt như vậy.
Vả lại ta chỉ muốn chết ở đây mà thôi."
"Giây phút cuối đời lại được bên cạnh bệ hạ thì có được bao nhiêu vinh hạnh đây?"
Càng nghe Thanh Tuệ Hi nói, Vân Yến càng tối mặt.
Tên nhân vật quần chúng này có vẻ diễn nhập tâm đến nỗi không thoát ra khỏi vai diễn rồi.
Sợ quá!
Hành động đi sau lời nói, Thanh Tuệ Hi nhanh chóng làm động tác đâm mũi kiếm vào chiếc cổ đã tứa máu của mình.
Trong lúc mọi người đang trố mắt nhìn Thanh Tuệ Hi vì sửng sốt thì tiếng bước chân dồn dập như có hàng chục người đang đi đến lại vang lên từ phía cổng ngự hoa viên.
"Bệ hạ!"
"Tuệ Hi!"
Hai tiếng kêu, một lạnh nhạt, một đầy đau đớn vang khắp vườn, đồng thời hình ảnh của những vị khách không mời mà đến đã xuất hiện trước tầm mắt của cô.
Vân Yến đang khoanh tay chờ Thanh Tuệ Hi diễn kịch cho mình xem thì đã bị đám người phiền phức này quấy rầy, cô không nóng không lạnh liếc hộ vệ một cái sau đó nhìn sang bọn họ.
Đám hộ vệ này cũng bị mua chuộc rồi, phải mau thay đổi hết bọn người này vậy.
"Phượng hậu, Quốc sư và Thanh quan các vị đến đây là để giúp trẫm trong việc lựa chọn nam sủng hay sao?" Vân Yến vô cùng bình tĩnh hỏi.
Lúc mà Phùng Ái Quân và Phùng Trinh Du đang kính cẩn hành lễ thì Thanh Gia Niên đã trực tiếp vọt đến bên cạnh Thanh Tuệ Hi.
Không kịp ngăn cản Thanh Gia Niên,