Sáng sớm tinh mơ, khi mà mặt trời còn chưa kịp ló dạng, Dash Aunties đã cảm nhận được sức nóng hầm hập đang tỏa ra từ trong cơ thể mình.
Không còn những dòng nước điên cuồng như ma quỷ ở cạnh, cũng không còn cảm giác lạnh lẽo đến đông máu, bây giờ hắn ta chỉ cảm thấy được sự mệt mỏi còn sót lại từ ngày hôm qua.
Chợt, Dash Aunties nhận ra.
Hình như hắn đang nằm trên giường? Vậy ai là kẻ đã đưa hắn vào lại bên trong biệt thự?
Và Rosilatte Aunties đâu mất rồi?
Để đảm bảo cho sự an toàn của mình, Dash Aunties chầm chậm hé mắt ra nhìn xung quanh với hy vọng rằng sẽ không có ai khác ngoài hắn trong phòng.
Mọi chuyện chẳng như là mơ, người mà hiện tại hắn không muốn chạm mặt nhất lại đang ngồi bên cạnh giường, lại còn nhìn hắn chằm chằm.
Mái tóc bạch kim xõa dài trên bờ vai mảnh mai của cô gái, thoạt trông như những sợi tơ bạc được những nghệ nhân tinh tế làm ra.
Đôi mắt hạnh của cô mang một màu xanh yên bình như màu của nước biển, nhưng dưới cái sự yên ả đấy lại là những cơn sóng dồn dập mà người nhìn vào liền thấy rợn gáy.
Cô gái mặc trên người một bộ váy màu trắng nhẹ nhàng, tựa như một bức tranh họa nên thiên sứ, vô cùng hoàn hảo!
Lúc này, môi hồng cô hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai pha chút kì dị, man rợ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy Dash đã tỉnh, cô liền gửi lời chào đến hắn ta: "Anh trai, chúc anh một buổi sáng tốt lành nha."
Dash Aunties giật mình, khóe môi hơi run lên: "Rosilatte, ngươi dù gì cũng là em gái ta, ngươi không thể..." Vừa nói, Dash lại cẩn thận nhìn sang dao nhỏ sắc bén đang nằm trong tay cô.
Hắn chính là sợ Rosilatte đột nhiên nổi điên như hôm qua rồi đâm chết hắn!
"Hả?" Vân Yến há miệng làm vẻ bất ngờ, cô xoay dao nhỏ thành vòng, "Thì ra anh cũng biết tôi là em gái của anh đó? Hôm qua định giết tôi cơ mà, còn bảo tôi là đứa con ngoài giá thú của ông già kia mà?"
Vân Yến vừa nói vừa rưng rưng nước mắt, dáng vẻ đáng thương như bị Dash bắt nạt.
Nhưng chỉ có Dash mới biết, dù Vân Yến khóc nhưng tay cầm dao lại rất vững vàng chỉa về phía hắn ta.
Mặc kệ Vân Yến đang khóc chít chít, Dash Aunties nổi giận la hét ầm ầm lên.
"Rosilatte, ngươi mau thả ta ra! Sắp đến giờ đi học rồi, ngươi và ta mà nghỉ học, trường học sẽ báo về cho cha! Lúc đó, cả ngươi và ta đều không có được kết cục tốt đẹp đâu!"
Nghe vậy, Vân Yến cắm dao vào quả táo bên cạnh, tay nhỏ nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt cá sấu bên má mình, cô khịt mũi một cái.
Quên mất là mấy tên anh trai của nguyên chủ rất sợ cha của bọn họ, tuy nguyên chủ cũng sợ nhưng không đến mức tá hoảng như bọn họ.
Bất quá, Dash Aunties càng sợ thứ gì,Vân Yến lại càng yêu thích thứ đó.
"Sẽ báo lại cho trường thật á?" Vân Yến chớp chớp mắt, giọng điệu có chút bất an.
Thấy Vân Yến trông có vẻ cũng hốt hoảng không kém hắn, Dash Aunties thầm cười lạnh trong lòng một tiếng, quả nhiên lấy cha ra làm bình phong cũng không tệ.
"Đúng vậy, Rosilatte---"
Chưa kịp đáp, Dash đã bị Vân Yến tạt lên đầu một gáo nước lạnh.
"Thì mặc kệ vậy?" Vân Yến nghiêng đầu khẳng định: "Cho đến khi cha trở về sau công tác, anh sẽ không được rời khỏi đây đâu."
"Rosilatte Aunties! Ngươi điên rồi đúng không?"
"Con giun xéo lắm cũng quằn, anh có can đảm giết Rosilatte này thì cũng phải có can đảm bước vào cánh cửa tòa án chứ." Vân Yến cười nhạt, "Hành vi cố ý giết hại quý tộc sẽ không được pháp luật Aquarius hoan hồng đâu nhỉ?"
Lời hăm dọa của Vân Yến vô cùng thành công, khiến cho Dash Aunties đã im mồm trong một khoảng thời gian nhất định.
Thật ra, việc vào tòa án đối với Dash không phải là chuyện lớn, vì cha hắn chắc chắn sẽ bao che cho con trai ông ta mà thôi.
Vấn đề mà hắn quan tâm ở đây, đó là Violet có còn qua lại với mình nếu như cô ta biết hắn làm ra những hành động như thế này hay không.
Dash cảm thấy việc hắn làm toàn bộ là vì Violet, vậy khi giải thích đàng hoàng thì chắc chắn cô ấy sẽ hiểu cho hắn mà thôi.
Bên cạnh một tên Dash đang lo lắng cho hảo cảm của Violet dành cho mình, là một Vân Yến đang âm trầm nghĩ về tỉ lệ thành công cho việc tống Dash vào tù ăn cơm nhà nước vài năm.
Nguyên chủ chỉ bảo không giết người, cũng không bảo cô không thể tống ai đó vào ngục nhỉ?
Tuy bấy lâu nay nguyên chủ đã nhẫn nhịn bọn anh trai rất nhiều lần vì danh tiếng gia tộc Aunties, nhưng Vân Yến không thể để cho chuyện này tiếp diễn nữa.
Nếu không phải hôm qua Vân Yến đến kịp thời điểm lần đầu Dash đánh Rosilatte, thì sự việc đó sẽ còn tiếp diễn cho đến khi có người trong gia tộc Aunties quay về.
Ở kiếp trước, sau mỗi lần bị Dash đánh, nguyên chủ chỉ có thể tự thân vận động đi chữa thương, cô không dám dựa vào phòng y tế trường, cũng không dám nhờ vào bác sĩ tư của gia đình, lại càng không dám tìm đến các ma pháp sư có năng lực chữa lành.
Vào phòng y tế trường sẽ bị thầy cô âm thầm đuổi đi, bác sĩ tư của gia tộc Aunties mà biết Rosilatte bị thương đến vậy thì mọi chuyện sẽ rùm beng cả lên, khi đó những việc mà nguyên chủ đã bỏ qua cho Dash vì danh dự gia tộc sẽ trở thành công cóc.
Ma pháp sư có năng lực chữa lành không nhiều, nhưng không hiếm có ở vương quốc Aquarius này.
Nhưng