Sau khi Laura Ninety được đưa đến phòng y tế của học viện, các ma pháp sư đưa ra khẳng định rằng có quỷ lực tác động lên người Laura Ninety khiến ma lực của cô ta bị hỗn loạn, dẫn đến việc phụt máu như thế.
Tuy nhiên tình trạng này chỉ là hiện tượng tạm thời, vì quỷ lực tác động lên cô ta không nhiều, chỉ cần loại bỏ bằng một số món đồ đắt tiền là được rồi.
Nhưng điều này lại khiến cho mọi người sửng sốt, đồng thời họ cũng âm thầm chỉa mũi nhọn về phía Vân Yến.
Bởi vì trong lúc đó Laura Ninety chỉ đắc tội với một mình cô, vả lại cả người Vân Yến cũng chỉ toàn là quỷ lực, ai biết đâu được lúc ở Rừng Đỏ đã có chuyện gì đó đã xảy ra với cô, khiến cô có khả năng sử dụng quỷ lực thì sao?
Mấy câu chuyện không rõ nguồn gốc ngày một lan truyền ngang dọc khắp học viện làm cho một người đang tàn phế như Vân Yến đột nhiên thành kẻ mạnh gian xảo khó lường.
Phải nói, bước đi lần này của kẻ kia rất tốt, không những bịt miệng được Laura Ninety mà còn hại cho danh tiếng của nguyên chủ hỏng bét.
Một mũi tên trúng hai con chim, xảo quyệt ghê.
Vì ảnh hưởng từ chuyện này, cái danh giảng viên thực tập mà Vân Yến vừa lấy được nhờ việc tham gia vào kì thi đặc biệt của viện trưởng đã bị học viện lấy lại.
Họ nói sau việc này sẽ nói tiếp, nhưng Vân Yến biết bây giờ mình không thể đến trường được, ít nhất là vào thời điểm mà tên của cô nhạy cảm như thế này.
_
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Căn phòng ngăn nắp chứa những nội thất đơn giản, bên góc trái có một cô gái ngồi cạnh cửa sổ.
Cô gái nọ có mái tóc bạch kim xinh đẹp tựa thiên tiên, khí chất ôn hòa nhã nhặn, bộ dạng không thể nào vô hại hơn được nữa.
Môi hồng khẽ mấp máy, cô gái mang vẻ mặt hoài nghi hỏi:
"Violet Phatasdra đến biên cương?"
Rùa xanh nằm trong lòng cô nghe thế liền gật đầu: "Đúng vậy đó chủ nhân, Violet Phatasdra đến biên cương để tìm kiếm thứ quả gì đó để chữa lành con rồng tàn tạ đã bị em ăn mất một chân của cô ta đó."
Kim Bảo nói xong liền dụi đầu vào mu bàn tay của cô gái, ánh mắt lấp lánh như hai viên đá quý nhỏ nhìn cô đợi được khen.
"Bây giờ mi còn ăn cả rồng?" Vân Yến giật giật khóe miệng, lòng hiếu kì đột nhiên tăng lên, cô hỏi: "Có ngon không?"
"Cũng được ạ, nhưng vẫn không bằng thịt ng...!gà ạ." Kim Bảo giật mình một cái, vội sửa lại từ cuối.
Suýt nữa là nói nhầm rồi!
Chủ nhân không cho nó ăn thịt loài người, ăn là sẽ bị cấm ăn thịt một năm, mặc dù thịt người là ngon nhất trong số các loại thịt nha.
Vân Yến gật gù tỏ vẻ mình đã biết, ánh mắt nhìn về phía hoàng hôn xa xăm.
Hiện tại ở biên cương vẫn chưa có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, nhưng khoảng một năm sau, nơi đó sẽ bùng phát vài cuộc chiến tranh nhỏ giữa Aquarius và một số loại quái vật.
Khoảng thời gian sau đó nữa, Quỷ vương, kẻ vốn đã chết từ lâu bỗng dưng xuất hiện.
Theo như ký ức của nguyên chủ, khi Quỷ vương xuất hiện, Violet Phatasdra vì bảo vệ vương quốc mà bị trọng thương nặng, ảnh hưởng đến tầm nhìn và ma lực vốn có trong cơ thể.
Vì thế mới có việc nguyên chủ bị lấy đi đôi mắt, ma lực, và tinh linh đấy.
Nếu ngay từ ban đầu nguyện vọng của nguyên chủ là rời xa khỏi nơi này thì dễ thôi, Vân Yến có thể tạo ra một thân phận mới cho cô ấy cao chạy xa bay, sống chết của vương quốc hay gia tộc đều có thể mặc kệ.
Thế nhưng Rosilatte Aunties thật sự sẽ chấp nhận một lựa chọn chỉ có lợi cho một mình mình như thế sao?
Hiển nhiên là không.
Từ khi biết được nguyện vọng và ký ức của nguyên chủ, Vân Yến có thể đoán được vài điều.
Giả như Rosilatte Aunties có thể biến mất vì gia tộc, nhưng gia tộc không thể biến mất vì cô ấy.
Hoặc là việc Rosilatte Aunties bị tên anh trai bị tâm thần kia đả thương rất nhiều nhưng vẫn chọn cách bỏ qua vì cô ấy tôn trọng hắn.
Từ đó mới thấy, Rosilatte Aunties là một người xem trọng tình nghĩa gia đình đến mức nào.
"Tiếp tục trinh sát đi, khi nào ta gọi thì trở về." Vân Yến vỗ vỗ đầu nhỏ của Kim Bảo, ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng.
Kim Bảo ngoan ngoãn vâng một tiếng rồi xoay mai rùa biến mất khỏi tầm mắt của Vân Yến.
Rùa con đi mất, căn phòng vốn đang ấm áp bỗng