Tình hình là Vân Yến vô tình đi đến kho lương thực của quân tạo phản nam chính.
Có lẽ là vì quá tự tin mình sẽ tạo phản thành công nên Nam Cung Mặc Tư không cho người canh gác nhiều lắm, chỉ khoảng mười người.
"Đổi ca." Hiện tại Vân Yến đã đổi sang y phục hệt mấy lính canh, ngay cả giọng nói cũng khàn khàn như nam nhân.
"Hả? Đổi ca sớm vậy sao?" Tên lính canh gãi đầu, không phải hai canh giờ nữa mới đổi ca sao?
"Không biết, đại nhân bảo vậy." Vân Yến nhìn lính gác canh, thành thật nói.
"Vậy thôi ta đi nghỉ ngơi, huynh đệ canh gác cẩn thận." Lính canh cười cười rồi bỏ đi mất.
Vân Yến chậm rãi nhìn xung quanh, có thật đây là kho lương thực không vậy? Mỗi cửa chỉ có một người canh gác.
"Ký chủ, hôm nay bọn họ đều đến phụ giúp bên cung cấp vũ khí hết rồi nên mới vắng vẻ như vậy." 000 giải thích, nó không ngờ cô lại may mắn tìm được kho lương thực của nam chính luôn.
"Ồ." Vân Yến đi vào bên trong, nhanh tay cho tất cả lương thực vào trong không gian, số lương thực này sẽ đưa cho Nam Cung Dung Vương.
Thật may cho Nam Cung Dung Vương là có một tiểu muội muội đáng yêu và tốt bụng như cô, chuyện gì cũng nghĩ đến đại ca đầu tiên.
Hệ thống: "..." Cô chắc chắn là quan tâm Nam Cung Dung Vương chứ không phải muốn chọc tức nam chính hả?
"Hệ thống này, thật kì nha, đã nói đúng mà còn nói to, ta nhất định sẽ khiến nam nữ chính làm việc gì cũng đều thất bại." Vân Yến đi ra khỏi kho, dùng không gian pháp tắc đi đến phủ Tam vương gia.
Mấy hôm trước Vân Yến không thể dùng pháp tắc, một phần là vì bị thiên đạo áp chế, một phần là vì dùng pháp tắc rất tốn sức mà cô thì sắp hết chocolate nên đành ngậm ngùi đi bộ.
Nhưng mà hôm nay, vì nữ chính dám làm vậy trong Anh Đào điện của Vân Yến nên cô rất tức giận và quyết định sẽ phá hoại kế hoạch của bọn họ.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tại phủ Tam vương gia.
"Chủ thượng! Chủ thượng." Thủ hạ của Nam Cung Mặc Tư hối hả chạy vào.
"Chuyện gì?" Nam Cung Mặc Tư vẫn còn chán ghét việc nữ chính phản bội mình nên ngữ khí không được tốt lắm.
"Kho lương thực ở phía Tây bị cướp hết rồi, không còn một thứ gì cả."
"Cái gì? Mau gọi Hàn Thừa Tướng đến." Hắn tức giận đập bàn, hai mắt hơi đỏ, hung hăng quát tên thủ hạ.
"Vâng!"
Hàn Thừa Tướng che giấu hành tung của mình khỏi mấy tai mắt của Nam Cung Dung Vương, nhanh chóng đến phủ Tam vương gia.
"Tam vương gia, có chuyện gì mà ngài lại nóng nãy bảo ta nhanh chóng đến như thế?" Hàn Thừa Tướng khó hiểu hỏi.
"Kho lương thực ở phía Tây bị trộm hết rồi, không còn gì cả, chúng ta phải lùi kế hoạch lại đồng thời chúng ta phải chuyển kho lương thực ở phía Nam sang một nơi kín đáo hơn, ta nghĩ có một số người phản bội trong chúng ta."
Nam Cung Mặc Tư nhanh chóng nói, ngữ khí đã không tốt giờ lại càng không tốt, khuôn mặt như vừa bị chó cắn.
"Việc này cần phải nhờ đến Chu Tần, thủ hạ của hắn toàn là cao thủ, nếu được thì ngài có thể..." Hàn Thừa Tướng chưa nói hết câu đã bị hắn chặn họng.
"Không được, không thể nhờ tên đó." Nam Cung Mặc Tư nổi nóng nói, hai tay siết chặt.
"Nhưng nếu không có hắn thì...!Haizzz vẫn là ngày mai ta cùng ngài sẽ bàn bạc lại, ngài cứ suy nghĩ đi."
Hàn Thừa Tướng nhìn vẻ mặt của hắn, cũng biết có chuyện không hay xảy ra giữa hai người, đành tạm gác lại chuyện kho lương thực để cho hắn lấy lại bình tĩnh.
"Cáo từ."
Hàn Thừa Tướng đã sớm ra về, để lại một mình Nam Cung Mặc Tư trầm lặng suy nghĩ.
Vân Yến ngồi trên nóc nhà mà nghe trộm, thì ra còn có kho lương thực à, vậy mà cô nghĩ chỉ có một kho thôi chứ.
Thôi thì người tốt như cô sẽ tiếp tục tìm kho lương thực