Sáng hôm sau Đào Yêu Yêu đến đoàn phim thì ai cũng chỉ chỉ trỏ trỏ vào cô như nhìn khỉ.
Cô ta cũng rất khó chịu nhưng cũng chỉ đành nhịn, đi tìm Lạc Tuyết hỏi cho ra lẽ.
Tìm mãi mới biết cô chưa tới còn chưa tới giờ quay, lúc Lạc Tuyết đến còn đang ung dung trên tay còn cầm một ly trà trái cây.
Đào Yêu Yêu tranh thủ chạy đến nói với Lạc Tuyết.
"Tôi muốn nói chuyện với cô".
Nói xong cô ta quay người đi về một khu vực không có người.
Lạc Tuyết cũng thuận theo mà đi tới.
"Sao vậy? Đào tiểu thư hình như đang khó ở thì phải".
Ý vị chăm chọc.
"Là cô đúng không?".
"Tôi? Tôi làm sao?".
"Là cô tung tin về tôi đúng không!".
Đào Yêu Yêu kích động nói hơi lớn tiếng nhưng phát hiện mình có hơi quá, nên bắt đầu nhỏ giọng rặn hỏi.
"Hah! Cô Đào ăn có thể ăn bậy, nhưng mà nói không thể nói bậy được đâu".
Cô cười mỉa mai.
"Không phải cô thì là ai! Cũng chỉ có cô! Cô hận tôi cướp vai diễn của cô, hại cô bị xấu mặt bị mọi người chửi bới, cô không làm thì ai làm!".
"Đúng là tôi cũng định làm vậy...!nhưng mà hình như có người cũng ghét cô rồi".
Vẻ mặt Lạc Tuyết hiển nhiên thừa nhận.
"Cô nói dối! Ở đó cũng chỉ có cô, làm gì có ai khác, tại sao cô cứ phải nhầm vào tôi!".
Đào Yêu Yêu tức giận rặn ra từng câu chữ, ánh mắt nhìn cô trở nên thâm độc.
"Tại sao? Cô còn dám hỏi tôi tại sao, không lẽ một kẻ lấy đi đồ của mình...!thì mình phải cảm ơn họ sao?".
"Tôi...!".
Cô ta hoảng loạn, được Cảnh Hoành Thiên nâng đỡ quá lâu khiến cho cô ta cũng quên mất là trước đây chính cô ta đã từng không ít lần hớt tay trên của Bạch Mộng còn không kiên nể gì.
"Không phải chỉ là mượn chút vai diễn thôi sao, cô hot như vậy còn sợ không tìm được vai sao!".
"Không sao? Cô năm lần bảy lượt cướp vai thì không nói, tôi đến làm rõ với cô cũng không làm khó gì cô, cô lại hại tôi muốn thân bại danh liệt, hại tôi bị mọi người chửi mắng vô căng cứ, bây giờ cô nói với tôi là không sao sao?".
Đột nhiên vẻ mặt Lạc Tuyết trở nên âm trầm, không khí xung quanh cũng giảm xuống.
"Đúng là trong ngành này ai giành được thì là của người đó, nhưng cô hết lần này đến lần khác, nhầm vào vai của tôi mà tranh, có ngốc đi nữa thì cũng hiểu người ta đang cố ý chơi mình" Cô cười khinh miệt.
"Sống trên đời đừng có tham lam quá, cô nên nhớ sống ở đâu...!thì phải theo luật ở chỗ đó!".
Lạc Tuyết kề sát vào tai Đào Yêu Yêu mà nói
"..."
Dường như cô ta hiểu được câu nói này của Bạch Mộng là có ý khác.
Không lẽ nào cô ta biết!
Cô ta biết mình là người xuyên đến sao?
"Cô...".
Chưa dứt câu đã bị Lạc Tuyết cắt ngang, cô quay người đi rồi nói.
"Tôi còn chưa chơi đủ đâu, sau này cô cứ từ từ mà hưởng thụ, tôi muốn cô cũng cảm nhận được sự tuyệt vọng lúc mọi người đều quay lưng với mình là như thế nào, chào nha".
Sau đó vì câu nói khó hiểu của Lạc Tuyết mà Đào Yêu Yêu không thể tập trung vào diễn xuất, liên tục bị hô cut khiến cho đạo diễn vô