"Em đi theo tôi lên phòng giám thị!"
Lúc này trong phòng giám thị, các giáo viên vây quanh lại bàn bạc với nhau.
Lạc Tuyết ngồi một bên nhìn mọi người.
Lúc này Trịnh Lục Vũ lên tiếng:" có thể có hiểu nhầm gì đó, mọi người hãy suy nghĩ lý trí một chút, đừng để một chứng cứ mơ hồ đánh lừa"
Các giáo viên nghe vậy cũng quay lại nhìn hắn, sau lại nhìn Lạc Tuyết cuối cùng ra một quyết định.
"Được rồi, chúng tôi cho em một cơ hội chứng minh"
"Chỉ cần em làm được hết đề kiểm tra này"
Nói xong, giáo viên đưa ra một đề thi, bắt cô giải.
Lạc Tuyết cũng không có biểu tình gì, nghiêm túc làm bài.
Ba mươi phút sau, đề bài đã được làm xong, mọi người tranh nhau đến xem.
Quả thật đáp án đều đúng, nhưng trong lòng một số người còn có chút nghi ngờ.
Lạc Tuyết dường như hiểu được suy nghĩ của họ cũng bày tỏ:" nếu các thầy cô vẫn không tin, em có thể giải thêm một đề nữa, các thầy cô tự ý ra đề, như vậy sẽ không có đáp án có sẳn nào hết"
Rốt cuộc vẫn làm thêm một đề khác, lần này là mỗi thầy cô ra một đề khác nhau, đương nhiên sẽ không có đáp án sẵn, phải tự làm thì mới ra.
Lúc này, họ mới thật sự tin là Lạc Tuyết không hề gian lận, đáp án này không chỉ đúng, mà cô còn đặt biệt giải thêm bằng phương thức khác nữa.
Cái này sao có thể là coi đáp án mà giải được.
"Xin lỗi em, vì chúng tôi quá đa nghi đã nghĩ oan cho em"
Quả thật họ đã quá chú trọng tìm người mà chưa có một chút suy nghĩ nào như vậy.
Lúc đầu nghi ngờ, họ không dám làm sự việc quá lớn, một phần là vì muốn tìm ra người đã trộm đáp án thật sự, mà còn là vì không muốn kích thích Lạc Tuyết.
Cô đã từng có quá khứ nhảy lầu tự sát không thành, lỡ mà làm tâm lý cô rối loạn, lại làm ra một chút chuyện hại thân thì nhà trường gánh không hết tội.
"Nhưng mà vậy thì tại sao đáp án lại ở đó được?"
"Với một người không ai chống lưng, chính là một con dê tốt để thế tội" Lạc Tuyết trầm mặt trong chốc lát lại nói:" em có thể giúp thầy cô tìm ra người đứng sau, nhưng em có một điều kiện"
"Điều kiện?"
Dù gì cũng chỉ là một học sinh, đây là chuyện của nhà trường, là trách nhiệm của giáo viên bọn họ, nếu để cho một học sinh can thiệp vào có chút không được.
"Em chắc rằng mình lo được sao?"
"Em chắc! Em có cách dụ kẻ đó ra"
Bây giờ, họ cũng không có cách nào, có thể thử cách của em ấy trước.
"Nếu như thất bại cũng không cần mọi người đáp ứng điều kiện của em, cũng không mất mát gì cả"
"Vậy em muốn điều kiện gì? Chỉ cần trong phạm vi có thể, chúng tôi sẽ có gắng đáp ứng em"
Lạc Tuyết lộ ra một nụ cười mỉm:" em muốn là học sinh được chọn đi thi học sinh giỏi"
"???"
"Chỉ có vậy? Không còn gì khác nữa sao?"
"Em chỉ muốn như vậy"
"Đượ....!được"
Đây cũng là một phần nhiệm vụ, lúc trước khi Trịnh Lục Vũ ra yêu cần điểm số cao sẽ được chọn đi thi, thì hệ thống đã kích phát nhiệm vụ này.
Nếu như phải tranh giành phần cơ hội này thông qua bài kiểm tra, mà sát xuất được chọn lại thấp thì tìm ra hung thủ đứng sau rồi được chọn sẽ