Cố Đật Thần giải thích: “Tôi đã sa thải toàn bộ người hầu rồi, tôi không quen trong nhà có người lạ”.
Thẩm Thu Nguyệt kinh ngạc mở to hai mắt, trong lòng mơ hồ có một dự cảm không tốt, cô ho khan một tiếng, thấp giọng hỏi: “Sau này muốn tôi quét dọn căn biệt thự lớn như vậy sao?” Ngón chân nghĩ cũng biết, biệt thự lớn như vậy hai người ở, Cố Đật Thần là ông chủ, làm sao cô có thể để ông chủ làm công việc dọn dẹp cho một nhân viên nhỏ như cô.
Cố Đật Thần xắn cổ tay áo lên, ngồi đối diện với cô, “Nếu như cô đồng cũng được, nhưng mà ở đây định kỳ sẽ có nhân viên dọn dẹp đến dọn dẹp”.
“Ồ, vậy thì việc nặng nhọc như thế này và công việc đường xa vẫn nên giao cho dì dọn dẹp”.
Thẩm Thu Nguyệt ngại ngùng nói, nói đùa, biệt thự ba tầng, một người quét dọn cần tính mạng vẫn hơn, vì vậy công việc này có thể đẩy thì đẩy.
Cơm sáng làm nóng thêm một lần, Thẩm Thu Nguyệt sau khi bày xong cơm sáng: “Đồ trong bếp không nhiều, tôi làm buổi sáng đơn giản”.
Mặc dù buổi sáng chỉ là bánh trứng và cháo đơn giản, Cố Đật Thần khi ăn vẫn biểu dương tài nghệ của cô.
Đây là lần đầu tiên được tổng tài khen ngợi, Thẩm Thu Nguyệt tâm trạng rất tốt, mặc dù khen ngợi là tài nghệ nấu ăn của cô không phải năng lực công việc, nhưng mà cô vẫn rất vui, thậm chí còn uống thêm một bát cháo.
Ăn xong thì không bao lâu bác sỹ gia đình đến cửa, sau khi giúp Thẩm Thu Nguyệt kiểm tra đơn gian thì truyền dịch cho cô, Thẩm Thu Nguyệt vốn dĩ không muốn truyền dịch, nhưng mà Cố Đật Thần nói cơ thể cô bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hổi phục, ít nhất phải qua hết hôm nay mới quyết định được cần truyền dịch hay không.
Thẩm Thu Nguyệt nằm trên sô pha phòng khách, một tay truyền dịch, một tay còn lại chơi điện thoại, thỉnh thoảng, cô lén liếc nhìn Cố Đật Thần đang làm việc cách đó không xa, anh đang ngồi làm việc trên chiếc bàn làm việc cách cô không xa, thỉnh thoảng còn trả lời điện thoại hoặc tổ chức hội nghị trực tuyến, trông anh vô cùng bận rộn, xem ra tổng tài ở thế giới nào, công việc đều rất bận rộn.
Chớp mắt một tiếng trôi qua, Thẩm Thu Nguyệt bên này xảy ra tình huống nhỏ, vì buổi sáng cô uống hai bát cháo, trước khi ăn cơm còn uống thêm 1 ly sữa, vì vậy cô rất muốn đi vệ sinh dời song lấp biển.
Thẩm Thu Nguyệt tha thiết mong chờ nhìn Cố Đật Thần vài lần, xấu hổ không nói nên lời, cố gắng chịu đựng hơn mười phút, Cố Đật Thần kết thúc một