Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Đen trắng (22)


trước sau

Hoàng thiếu, ở đây có vết máu này. Hạ Lăng vừa định rời đi, một tên vệ sỹ đột nhiên gọi cậu lại.

- máu?

Hạ Lăng nhìn theo tên vệ sỹ kia chỉ, phát hiện vết máu còn mới liền nhanh chóng rút súng ra.

- mấy người mau tản ra bên kia tìm đi.

- rõ.

- nhớ phải cẩn thận đấy.

Hạ Lăng nói xong liền nhanh chóng đi về một hướng.

Có vẻ như cậu đã gặp may, càng đi vết máu đọng lại càng nhiều.

Hạ Lăng lần theo vết máu, cuối cùng lại thấy một người đã hôn mê bất tỉnh đang ngồi dựa vào tường.

Cậu quan sát một lúc, xác định hắn ta đã hoàn toàn hôn mê mới tới gần.

- là anh?

Hạ Lăng nhìn rõ là ai thì lập tức rút súng ra, thế nhưng ngay sau đó cậu lại dừng tay lại, bởi vì cậu lại lần nữa nhìn thấy thần chết số 8.

- lần này ngài đến vì ai?

Trước đó cậu bị bao vây đã nhìn thấy thần chết số 8 một lần, vốn tưởng bản thân khi đó chết chắc, lại không nghĩ tới có người cứu nguy.

Nhưng khi đó Hạ Lăng cho là người bên mình nên không để ý, giờ nhìn lại, một dự cảm không lành đột nhiên dâng lên trong lòng cậu.

Thần chết số 8 giống như xác nhận suy đoán của cậu mà yên lặng chỉ vào người đàn ông bên cạnh, sau đó ông ta đột nhiên nói.

- tôi vốn đến đón cậu, nhưng mà hắn ta lại muốn cứu cậu, cậu nói xem có khôi hài không?

Hạ Lăng là thần chết, nếu bị giết cậu cũng chỉ trở lại thân phận thật của mình mà thôi, chỉ là sau đó cậu sẽ không thể quang minh chính đại ở bên bảo vệ Hạ Kỳ Như được nữa.

Lục Cửu cũng là thần nhưng là thần trên thiên giới, nếu hắn chết đồng nghĩa với việc lịch kiếp thất bại, công đức sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Quan trọng nhất, Hạ Lăng muốn giết hắn không chỉ một lần, vậy mà hắn lại vẫn cứ kiên trì muốn cứu cậu.

Đúng là thực sự rất khôi hài mà.

Hắn là kẻ ngốc sao?

Hạ Lăng giơ khẩu súng lên rất lâu, cuối cùng cậu thở hắt ra một hơi, lặng lẽ hạ súng xuống.

Người này đã cứu cậu, cho nên cậu sẽ không giết hắn, nhưng cậu cũng sẽ không cứu hắn.

Mặc dù cậu biết rõ nếu bản thân bỏ đi, hắn nhất định sẽ chết chắc.

Việc này so với việc cậu lấy súng ra kết liễu hắn chẳng khác nhau là bao cả, thậm chí còn tàn nhẫn hơn nhiều, nhưng cậu vẫn buộc phải làm như vậy.

Ở thế giới này hoặc là chị cậu sống hoặc là hắn sống.

Hạ Lăng nhìn Lục Cửu hồi lâu, sau cùng vẫn lạnh lùng rời đi.

Thần chết số 8 nhìn bộ dạng kia của cậu liền lắc đầu.

Vốn là một cậu nhóc ngây ngô, sao lại ra cơ sự này chứ.

Haiz,...

Lại nói lần đầu tiên ông ta lấy mạng của một vị thần, không biết là may mắn hay bất hạnh đây.

Thần chết số 8 nghĩ thì nghĩ thế, nhưng sau đó ông vẫn lấy sổ tử vong ra, đợi Lục Cửu chết liền dẫn hắn về Âm giới.

Nhưng khi ông giở cuốn sổ ra, cái tên Lục Cửu vốn chễm chệ ở đầu sổ đã biến mất không còn dấu tích.

Thần chết số 8: "..."

Dạo này làm ăn bết bát quá.

Lương thưởng bị trừ không nói, đến thu hoạch đầu người cũng bị cản trở.

Năm nay là năm hạn của ông ta à!!!!!

Thần chết số 8 không cam tâm, ngay lập tức móc lưỡi liềm ra muốn câu lấy hồn của Lục Cửu, nhưng mà...ông ta không câu được!!!!

Thần chết số 8 thử vài lần đều vô ích thì tuyệt vọng kêu trời.

Mạng của thần đều cứng như thế sao?

Một Hạ Kỳ Như chưa đủ giờ còn thêm cả Cảnh Thiên nữa, trời muốn diệt đường sống của ông ta à?

Thần chết số 8 còn đang khóc cho số phận của mình, người đối diện đột nhiên mấp máy môi nói cái gì đó.

Thần chết số 8 nghe hồi lâu mới ra hắn nói cái gì.

"Bảo vệ Tiểu Hạ."

"Bảo vệ người nhà của cô ấy."

Thần chết số 8 hơi sững người, lần đầu tiên làm trái chức vụ, không chỉ không lấy mạng hắn, còn cứu hắn một mạng.

Lúc nhìn thấy Lục Cửu được người của hắn đưa đi, thần chết số 8 hơi nhìn tay mình.

Sợi tơ hồng có uy lực mạnh mẽ đến thế cơ à?

Có thể biến hai người ghét nhau như chó với mèo lại yêu nhau đến như vậy, vậy ông ta có phải hay không cũng
nên đi mua một sợi.

Ông ta...khụ khụ...cũng muốn có đối tượng rồi.

Thần chết số 8 còn đang ngồi tính toán xem mình phải tích tiền bao lâu mới đủ mua sợi tơ hồng, ở bên cạnh ông ta từ khi nào đã xuất hiện một bóng người rồi.

Diêm Vương đại nhân nhìn người bên cạnh vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của mình thì bất lực không thôi, đoạn ông lại nhìn về phương hướng Lục Cửu vừa rời đi.

Ông không biết trước đó Hạ Kỳ Như và Cảnh Thiên có ân oán gì, những thông tin thu nhặt được về hai người cũng rất ít.

Nhưng ông tính ra được nếu lần này Hạ Kỳ Như chết vì Lục Cửu, cô sẽ mất đi khả năng trở về thế giới thật của mình, lại tiếp tục trở thành một hồn ma lang thang như trước.

Dù sao thần thức bị thương nghiêm trọng hơn thân thể bị thương rất nhiều.

Linh hồn hoàn chỉnh một khi rời thần xác còn khó trở về nói gì tới linh hồn khuyết thiếu.

Quan trọng nhất nếu Hạ Kỳ Như chết, người được lợi nhất trong chuyện này chính là Cảnh Thiên.

Cảnh Thiên cai quản thế giới thứ ba đã lâu, sớm đã coi đó thành lãnh địa của mình, nay đột nhiên nhảy ra một Hạ Kỳ Như muốn giành địa bàn với hắn, hắn đương nhiên phải tìm cách loại bỏ cô rồi.

Nhưng mà Hạ Kỳ Như là chủ nhân chân chính của thế giới thứ ba, hắn không giết cô được cho nên chỉ có thể giở trò làm suy yếu linh hồn của cô.

Ông mạnh dạn đoán hành động hiện tại của hắn chính là chiêu lạt mềm buộc chặt, muốn thu phục hai chị em nhà họ Hạ vào tay mình để kế hoạch của hắn thành hiện thực.

Đúng là nham hiểm mà.

Vòng đi vòng lại vẫn quay trở lại vấn đề khôi phục ký ức của Hạ Kỳ Như.

Chỉ khi cô nhớ lại, tự mình vượt qua được cửa ải này thì số phận của cô mới có thể đảo nghịch được.

Cho nên Tiểu Hạ vừa gọi điện cho Hoàng Minh và Lục Cửu xác nhận xong, vừa mới an tâm đi ngủ liền thấy hai người áo đen đứng lù lù ở đầu giường, mà hai người này chính là hai người cô nhìn thấy ở bệnh viện lúc mới tỉnh lại kia.

Nửa đêm nửa hôm đột nhiên có hai người lạ mặt xuất hiện ở đầu giường của mình, bất cứ ai cũng đều sẽ sợ hãi, cho nên Tiểu Hạ liền hét lên theo bản năng.

- Aaaaaaaaa!!!!!

Diêm Vương vội vã hạ một cái cấm chế rồi dùng phép truyền ký ức tiền kiếp vào trong đầu cô.

Tự nhiên không được thì ông ta dùng nhân tạo vậy.

Thế nhưng trên người Hạ Kỳ Như có cấm thuật, ông ta không tài nào truyền ký ức cho cô được, ngược lại còn dụ Tiểu Hắc ra, bị nó đuổi đánh một trận.

Diêm Vương chưa khi nào cảm thấy mệt tim như hôm nay.

Biện pháp tự nhiên không được đã đành, đến biện pháp nhân tạo cũng vô dụng nốt.

Rốt cuộc lúc ở vòng luân hồi kia đã xảy ra chuyện gì vậy hả?

Vì sao trên người Hạ Kỳ Như lại có cấm thuật?

Lẽ nào đó là lý do mấu chốt khiến cô mãi cũng không thể khôi phục ký ức tiền kiếp hay sao?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện