Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Em là ánh dương ấm áp của anh (12)


trước sau

Ở một quán ăn ven đường.

Trong lúc Hạ Kỳ Như đang ăn sáng, Khởi Phong ở bên cạnh lại tỉ mỉ kể cho cô về quy luật của vòng chơi này.

"Ở vòng này tổ chức sẽ dựa trên số điểm trên bảng xếp hạng để bố trí số lượng sát thủ đến đối phó với em, lấy tỉ lệ là 50/1, tức là cứ một người giết được 50 người chơi sẽ phải đối đầu với một sát thủ."

Hắn vừa nói xong, cô liền vô thức kiểm kê lại số lượng người chơi đã bị mình triệt hạ.

Trùng hợp làm sao khi con số vừa vặn dừng lại tại số 300.

"..."

Xin lỗi, nhưng bây giờ cô có thể chửi thề được không?

Trong số 300 người chơi này thì chỉ có một nửa là cô giết, còn lại đều là thành quả của người bên cạnh.

Thế nhưng cô không ngay lập tức quay sang chất vấn người kia mà yên lặng chờ hắn giải thích.

Cô không tin hắn lại làm vậy mà không có lý do gì, dù sao con hàng này ngoại trừ quá tự ti về ngoại hình của bản thân ra thì những mặt còn lại đều không chê vào đâu được, nhất là về chỉ số vũ lực và chỉ số IQ càng không cần bàn đến.

Quả nhiên Khởi Phong rất nhanh đã giải thích với cô.

"Người chơi ở thứ hạng càng cao, khả năng được tổ chức giữ lại càng lớn, tên của em sớm đã có trong danh sách huấn luyện của bọn họ rồi, cho nên những sát thủ kia thường sẽ không ra tay quá tuyệt tình, hơn nữa có anh ở đây, bọn họ muốn chạm vào em là điều không thể."

Nói cách khác ở vòng chơi này bọn họ chỉ vờn cô là chính, nếu thấy cô có tiềm năng bọn họ sẽ tìm cách để cô có thể sống sót đến vòng cuối cùng mà chỉ tốn chút sức lực, nhưng dù bọn họ có muốn giết cô cũng giết không nổi, đừng quên ở bên cạnh cô bây giờ chính là sát thủ số 1 của tổ chức đó, cho nên kết quả cuối cùng không nói cũng biết, cô lại tiếp tục tiến vào vòng trong một cách đơn giản đến không thể đơn giản hơn.

Lần đầu tiên ngồi không cũng thắng, Hạ Kỳ Như bày tỏ cô cảm thấy áp lực rất lớn.

Nếu chỉ nhìn bề ngoài, con đường đến đích của cô đã rất gần kề, nhưng Hạ Kỳ Như luôn cảm thấy bản thân không phải đang hoàn thành nhiệm vụ mà ngược lại, cô dường như đang bị kéo ra xa khỏi mục tiêu ban đầu của mình.

Không chỉ tiểu chủ nhân mà Tiểu Hắc cũng cảm thấy thế.

Từ lúc gặp cái người không rõ lai lịch này, nó dường như phế hẳn, ngoại trừ làm một cái dây buộc tóc cho tiểu chủ nhân ra thì không còn tác dụng gì khác nữa.

Không phải nó không cố gắng mà do mỗi lần ở cạnh Khởi Phong là năng lực của nó lại bị áp chế một cách khó hiểu, cho nên dù muốn hay không thì bây giờ nó cũng chỉ có thể làm cảnh trưng cho đẹp mà thôi.

Cũng bởi vì quá buồn chán nên nó bắt đầu tự tìm trò chơi tiêu khiển cho mình, thuận tiện thử tên bên cạnh một chút.

Dù sao tên này nhìn kiểu gì cũng rất tà môn, tình cảm hắn đối với tiểu chủ nhân cũng rất thất thường, y như bị tâm thần phân
liệt vậy, giao tiểu chủ nhân cho một người như vậy nó thật không yên tâm chút nào.

Tiểu Hắc nghĩ thế liền khẽ liếc nhìn người con trai bên cạnh một lát, thấy hắn không để ý sang bên này liền lắc lắc hai tua vải làm đủ kiểu dáng hình thì trên đầu cô, ai biết nó vừa làm xong một cái nơ liền thấy hắn quay sang nhìn mình luôn chứ.

Tiểu Hắc vẫn coi như không biết gì mà tiếp tục lúc lắc tua vải, mãi đến khi Khởi Phong quay sang nói với tiểu chủ nhân nó mới dừng lại.

"Hiểu Dương, dây buộc tóc của em bị bẩn rồi, để anh lấy cái khác cho em nhé?"

Hạ Kỳ Như nghe vậy liền bất giác đưa tay lên sờ tua vải trên đầu mình, một lúc sau mới lắc đầu.

"Không sao, em dùng quen cái này rồi không muốn đổi."

Khởi Phong thấy vậy liền không hỏi gì nữa.

Tiểu Hắc vẫn nhìn hắn chằm chằm, cảm thấy tên này nhất định có vấn đề.

Trước đó nó quấn ở cổ tay cô hắn đã hỏi cô rồi, cho nên tiểu chủ nhân liền bảo đó là dây buộc tóc của cô, thế là hắn lại hỏi vì sao lại không thấy cô dùng nó, còn nhiều lần muốn lấy nó khỏi tay cô làm nó cực kỳ nghi ngờ hắn đang có âm mưu chia rẽ tình cảm của nó và tiểu chủ nhân.

Đúng là đồ nham hiểm.

Tiểu Hắc còn đang nghĩ ngợi, xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều người bao vây bọn họ lại, trên tay bọn họ đều cầm vũ khí, nóng lạnh đủ cả.

Lúc này đồng hồ điện tử trên tay Hạ Kỳ Như mới bắt đầu nhảy ra thông báo.

[Người chơi 2067 vi phạm quy tắc trò chơi, bị trò chơi khai tử, mời tiếp nhận hình phạt.]

Hạ Kỳ Như nhìn thấy thông báo cũng không có gì bất ngờ, bởi vi phạm cái gì cô quá rõ ràng.

Khởi Phong bị tổ chức khép vào tội phản bội nên bị người của bọn họ truy sát, nếu thật sự muốn tốt cho cô, hắn sẽ không xuất hiện bên cô công khai như vậy, càng không màng nguy hiểm đối đầu với người của tổ chức để rồi bị lộ hành tung như bây giờ.

Hắn rõ ràng muốn biến cô trở thành người như hắn, nếu muốn sống sót khỏi sự truy đuổi của tổ chức, ngoại trừ đi cùng hắn ra cô không còn lựa chọn nào khác.

Có thể đã quen bị hắn hố mình rồi nên lần này Hạ Kỳ Như khá bình tĩnh, hoặc giả từ lúc Lạc Y cảnh báo cô, cô đã bắt đầu chú ý đến nhất cử nhất động của hắn rồi.

Khởi Phong thấy vẻ mặt người bên cạnh không rõ buồn vui, trong lòng liền cảm thấy thấp thỏm.

Cô rốt cuộc đã biết hắn giở trò hay chưa?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện