Edit by Vân Hi
Khi A Chiêu khôi phục ý thức thì phát hiện mình đang ngồi ở trong xe.
Cô cẩn thận đọc ký ức do hệ thống truyền đến.
Thân phận của A Chiêu ở thế giới này là một gia sư tư thục được mẹ kế của nam chủ "đặc biệt" mời về.
A Chiêu cúi đầu, nhìn đôi tay được sơn móng màu đỏ tươi, làn da trắng nõn quyến rũ dưới lớp áo thun bó sát, cô lâm vào trầm tư.
Đối với một thiếu niên khí huyết phương cương mới 16 tuổi, lại tìm một gia sư riêng có dáng người nóng bỏng, diện mạo diễm lệ như vậy sớm chiều ở chung.
Xác định không phải muốn làm gì đó chứ?
- --------
Chiếc xe rất nhanh đã đến nơi-- một khu biệt thự ở ngoại ô hẻo lánh.
Người đưa A Chiêu đến đây dường như cũng không có ý định cùng cô nói nhiều lời, lập tức dẫn cô đến trước cửa một căn phòng nào đó trên lầu hai.
"Thiếu gia, gia sư mới của ngài đến rồi."
A Chiêu để ý thấy vị quản gia này mặc lễ phục màu đen áo bành tô, mái tóc màu đen được chải tỉ mỉ không chút cẩu thả, từ đầu đến chân đều viết "Lễ nghi cổ hủ", làm một chuyện rất bất lịch sự - dưới tình huống không có sự đồng ý của chủ nhân, trực tiếp mở cửa.
"Hứa tiểu thư, thiếu gia ở bên trong, xin mời." Quản gia liếc mắt nhìn A Chiêu, mặt vô biểu tình nói.
A Chiêu bước vào phòng.
Cửa phòng phía sau cô nhẹ nhàng đóng lại, ngăn cách hoàn toàn bên trong và bên ngoài.
Ánh mắt A Chiêu đảo qua, liền nhíu mày.
Thư phòng trống trải, trừ bỏ giá sách chiếm cứ nửa bức tường cùng một bộ bàn ghế trơ trọi thì không có bài trí thêm bất kỳ một vật dụng nào.
Phong cách trang trí màu đen và trắng khiến không gian này trở nên trang trọng và lạnh giá, tìm không thấy nửa điểm ấm áp.
Thiếu niên ngồi ở trên ghế kia phảng phất như không hề cảm thấy có người tiến vào, vẫn cúi đầu như cũ, không biết là đang phát ngốc hay đã ngủ rồi.
A Chiêu nhẹ nhàng đi tới bên cạnh hắn.
"Xin chào, em chính là Tiêu Nghiên sao?"
Người này căn bản hoàn toàn không để ý đến cô.
A Chiêu thở dài một hơi, sau đó uốn cong ngón trỏ của mình rồi rõ lên bàn hai cái.
Lần này, người nọ rốt cuộc cũng có phản ứng, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên.
Dưới mái tóc dài che khuất hơn phân nửa cái trán là một đôi mắt đen lạnh lùng tựa như trong đôi mắt ấy đều hắc bạch phân minh.
Hai mắt A Chiêu sáng lên: Thật là một đứa trẻ xinh đẹp!
Tiêu Nghiên nhìn nữ nhân lộ liễu và thô tục trước mặt, giấu đi sự châm chọc trong lòng, khẽ gật đầu.
Mẹ kế hắn, người phụ nữ Triệu Lệ kia, thật sự không tiếc công sức