Bắc Định Vương bị mọi người chú ý như vậy, giờ phút này trong lòng đang suy nghĩ cái gì?
Bắc Định Vương nội tâm không hề dao động, thậm chí còn có chút muốn ngủ.
Những việc này ngày hôm nay, người khác không biết, chẳng lẽ hắn còn không biết?
Lúc này nhận được mấy ánh mắt đánh giá như có như không, Bắc Định Vương trong lòng cười nhạo một tiếng, không thèm để ý.
Chờ Bắc Định Vương phủ của hắn gặp xui xẻo, đoán chừng sẽ phải thất vọng rồi.
Thật vất vả chịu đựng được đến lúc hạ triều.
Bắc Định Vương vừa mới trở về phủ, còn chưa kịp cởi triều phục ra, liền có thị vệ tới báo:
"Thái Tử điện hạ tới."
Bắc Định vương: "......"
Tới còn rất nhanh!
Hắn kỳ thật không muốn gặp, nề hà thân phận đối phương khác xưa.
Hắn đành phải xú mặt: "Thỉnh Thái Tử đến thư phòng."
Hắn đơn giản cũng lười thay quần áo trực tiếp đi vào thư phòng.
Triệu Dận hôm nay thận trọng mặc một bộ trường bảo màu tím, búi tóc ngọc quan, tay áo rộng đai ngọc, trong mắt Bắc Định Vương, quả nhiên là nhân mô cẩu dạng(*).
(*) Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): đại khái là thân phận là con người nhưng lại hành xử như một con chó.
=))
Chậc, tiểu tử này chính là dựa vào gương mặt này mới lừa được tâm hồn thiếu nữ của con gái hắn đi?
Tóm lại là, hắn nhìn thế nào cũng không vừa mắt.
"Nhạc phụ đại nhân." Triệu Dận nhìn Bắc Định vương, nhưng thật ra thái độ rất cung kính.
"Ừ." Bắc Định vương nhàn nhạt lên tiếng.
"Thái Tử điện hạ tự mình đến đây, làm bổn vương sợ hãi khôn xiết, đúng là rồng đến nhà tôm." Bắc Định Vương rất thật tâm không nói bừa.
Khóe miệng Triệu Dận giật giật một cái, thời điểm ngài nói lời này, có thể thu lại cái vẻ mặt ghét bỏ kia một chút được hay không?
Ngại người trước mặt này, một là đến cả phụ hoàng hắn cũng dám dỗi, hai là cha của Chiêu Chiêu.
Không thể trêu vào, không thể trêu vào.
Triệu Dận quyết định đi thẳng vào vấn đề: "Con tới xem Chiêu Chiêu."
Chiêu Chiêu?
Ai cho phép ngươi gọi Chiêu Chiêu!
Bắc Định Vương trừng mắt hổ: "Thái Tử điện hạ là trữ quân của một nước, mỗi tiếng nói mỗi cử chỉ của ngài là tấm gương sáng cho cả nước, tốt hơn hết là nên thận trọng từ lời nói đến việc làm."
Triệu Dận: "......"
Hắn mạnh mẽ nhịn xuống việc muốn dỗi trở về.
Ngươi không thích nghe, ta đây lén gọi còn không được sao?
Hắn hít sâu một hơi: "Nhạc phụ đại nhân nói phải, ta đến thăm Vương phi một