Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ Lâu Hành quay người trở lại chỗ Nạp Hạ bên kia: "Bây giờ chúng ta đang ở chỗ nào?"
Nạp Hạ vừa thao tác trên bàn điều khiển, vừa trả lời: "Chủ hạm."
Hạm?
Hạm và phi thuyền không cùng một đẳng cấp.
Lâu Hành đột nhiên tiếp xúc với từ này, có chút không kịp phản ứng.
Một hồi lâu sau, Lâu Hành chỉ chỉ phía trên: "Những người kia..."
"Điện hạ dẫn bọn họ tới nơi an toàn trong khoang thuyền, tạm thời sẽ không có việc gì." Nạp Hạ giải thích một câu.
Lâu Hành sững sờ, nghiêng đầu nhìn về phía Sơ Tranh bên kia, ánh mắt có chút sâu sắc: "Thứ vừa rồi công kích chúng ta là cái gì?"
"Hơi giống người máy đi trước dò đường." Nạp Hạ nói: "Không biết là bên trong chiến hạm này, hay là nơi khác đến, tôi đang nghĩ cách kiểm tra giám sát ở khu vực khác trong chiến hạm."
Các kỹ năng cơ bản của chiếc tinh hạm này vẫn đều có thể vận hành.
"Xong chưa?"
Giọng nói của Sơ Tranh từ bên cạnh chen vào.
"Điện hạ, vẫn chưa."
"Chưa mà cô lắm lời như thế."
"..."
Nạp Hạ ngậm miệng, chăm chỉ làm việc.
Lâu Hành hơi nhướn mày lên: "Sao vừa rồi cô lại đánh ngất tôi?"
Sơ Tranh: "..."
Ta không đánh ngất mi, thì chẳng phải sẽ còn phải dỗ dành mi sao? Chuyện đó phiền phức cỡ nào chứ, ta mới không muốn.
Nhưng bây giờ ta phải lừa gạt thế nào... Không phải, giải thích với thẻ người tốt như thế nào đây?
"Điện hạ, hình như có thể..." Giọng nói của Nạp Hạ kịp thời cứu vớt Sơ Tranh bịa lý do đến sắp khô héo, cô lập tức nhìn sang phía Nạp Hạ bên kia.
Trong không khí phía trước, vù vù bắn ra không ít màn hình giả lập, phía trên đánh dấu có các khu vực lớn của cả chiếc tinh hạm.
"Xem vị trí vừa rồi một chút."
Nạp Hạ nhanh chóng thao tác, rất nhanh điều động ra nơi chất đống cột thủy tinh vừa rồi trên màn hình.
Trong lúc ấy một mảnh hỗn độn, thủy tinh vỡ nát khắp nơi, còn dính cả vết máu.
Trừ cái đó ra, thì dưới mặt đất còn có thứ gì đó đang ngọ nguậy, hình thù kỳ quái, không biết là cái gì.
"Nhìn xem những thứ kia từ đâu tới."
Nạp Hạ gật đầu, tua lùi thời gian lại, sau đó lần theo phương hướng những người máy kia xuất hiện đẩy về.
Rất nhanh Nạp Hạ trông thấy vị trí lúc ban đầu những người máy này xuất hiện: "Điện hạ, bọn nó là từ bên ngoài vào, nơi này là phía trên cửa ra vào."
Con ngươi Sơ Tranh khẽ híp một cái: "Có thể trông thấy bên ngoài không?"
"Tạm thời còn không được." Nạp Hạ lắc đầu.
Theo dõi hệ thống nội bộ và theo dõi hệ thống ngoại bộ không phải cùng một chỗ, dùng hai bộ mật mã, giải mã vẫn cần thời gian.
Sơ Tranh: "Nhìn thấy bây giờ bọn nó ở đâu không."
Tinh hạm lớn quá mức, hình ảnh theo dõi chia nhỏ xuống tới mấy ngàn cái.
Bây giờ bọn họ đang đăng nhập phi pháp, cho nên toàn bộ hệ thống chỉ có thể dùng tay thao tác, muốn tìm ra trong nhiều giám sát như thế thì phải phí không ít công sức.
Hình ảnh chớp động cực nhanh, nhưng Nạp Hạ có thể thấy rõ ràng.
Ba phút sau, hình ảnh ngừng lại, những người máy kia đang đứng yên bất động trên một lối đi.
"Bọn nó đang làm gì thế?"
"Làm sao tôi biết được, chắc là nạp điện." Sơ Tranh thuận miệng đáp một câu.
Lâu Hành: "..."
"Điện hạ, ngài đến xem đi."
Nạp Hạ chỉ vào hình ảnh ở góc trái trên cùng, trong hình ảnh có thứ gì đó chậm chạp xuất hiện, nhưng khi bọn nó tới gần khu vực giám sát, hình ảnh đột nhiên lóe lên.
Chờ hình ảnh ổn định, thì đã không tìm thấy tung tích của những vật kia nữa.
Trong màn hình kề bên màn hình kia, rất nhanh bắt được những vật kia.
Bọn nó chỉ cao cỡ nửa người, tứ chi là xúc tu kỳ quái, trượt từ mặt đất qua, kết bè kết đội, nhìn khá quỷ dị.
"Tại sao lại có nhiều giống loài ngoài hành tinh xuất hiện ở đây như vậy?" Nạp Hạ kỳ quái nói thầm một tiếng.
Vừa rồi những người máy kia cũng là từ bên ngoài vào, chắc chắn là có người bỏ vào dò đường, bây giờ lại xuất hiện những thứ này...
"Xẹt xẹt xẹt..."
Tất cả hình ảnh theo dõi chớp động, hình ảnh lúc ẩn lúc hiện.
Nạp Hạ nhanh chóng thao tác mấy lần, cuối cùng có chút bất lực nói: "Điện hạ, hình như là tinh hạm tự động khởi động phòng ngự..." Cô ấy bị đá ra.
"Xẹt xẹt
xẹt..."
Hình ảnh chớp động yên tĩnh lại, tất cả hình ảnh đều xuất hiện một khuôn mặt người.
Nhưng làn da người này là màu xám nhạt, ngay cả tròng mắt cũng là màu xám.
Nạp Hạ lui về phía sau một bước, trên mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Ngay cả Nạp Đông ở một bên khác cũng ngẩng đầu nhìn về bên này, đáy mắt cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
"Ta là Willy của đế quốc Osefia."
Người trong màn hình đã bắt đầu tự giới thiệu, đây không phải ngôn ngữ bọn họ quen thuộc, nhưng Sơ Tranh nghe hiểu.
Giọng nói của Willy tiếp tục truyền tới: "Ta không biết bây giờ là lúc nào, người tới chỗ này là ai, tại sao lại đến..."
Lâu Hành hoàn toàn nghe không hiểu, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hình ảnh.
Dường như Sơ Tranh nhìn ra hắn mờ mịt, thấp giọng phiên dịch cho hắn.
"Đế quốc Osefia huy hoàng đã trở thành quá khứ, đó là do chúng ta tham lam, ích kỷ dẫn tới tai nạn, làm người lãnh đạo của đế quốc Osefia, ta có trách nhiệm rất lớn..."
Không sai, Willy này là quốc vương đời cuối cùng của đế quốc Osefia.
Trong lúc Willy tại vị, dẫn đầu Osefia lập nên không ít thành tích huy hoàng, là danh nhân trong "tài liệu giảng dạy" ở tinh tế bây giờ.
"Đây chỉ là hình ảnh ta lưu lại, ta biết có nói gì, cũng không thể ngăn cản các ngươi, nhưng nếu các ngươi có may mắn trông thấy ta, vậy thì xin hãy nghe ta nói hết."
Đế quốc Osefia đang ở trong thời kỳ huy hoàng, đột nhiên rơi xuống, nguyên nhân chủ yếu cũng là bởi vì Đá Vũ Trụ.
Đá Vũ Trụ là Willy có được ngoài ý muốn ở một tinh cầu.
Trước khi chết người bảo vệ Đá Vũ Trụ nói cho hắn biết, lạm dụng lực lượng của Đá Vũ Trụ, sẽ phải trả giá đắt.
Lúc ấy Willy vừa nhậm chức không lâu, vì muốn tạo ra thành tích, để đế quốc Osefia công nhận quốc vương tân nhiệm là hắn, nên hắn căn bản không để lời người kia nói trong lòng.
Sau khi có được Đá Vũ Trụ, Willy quả nhiên mọi việc đều thuận lợi.
Được nếm thử lực lượng của Đá Vũ Trụ, vì đảm bảo cho thắng lợi và địa vị của mình, Willy càng không chút kiêng kỵ sử dụng Đá Vũ Trụ.
Thắng lợi đối với hắn mà nói, là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Truyền thuyết liên quan tới hắn ở tinh tế dần dần nhiều lên, hắn trở thành đối tượng hâm mộ sùng bái trong miệng người khác.
Lúc này Willy vẫn chưa phát hiện ra vấn đề.
Hắn đắm chìm trong lực lượng của Đá Vũ Trụ, không ngừng mở rộng thế lực của mình, hưởng thụ sự tung hô và cung kính của người khác.
Đương nhiên hắn cũng không vừa lòng với hiện tại, muốn làm ra chuyện lớn hơn, để càng nhiều người ở tinh tế biết đến hắn hơn.
Rất nhanh Willy liền vì dã tâm của mình mà bày ra hành động.
Nhưng mà...
Hắn không nghĩ tới, báo ứng khi lạm dụng Đá Vũ Trụ đã tới vào thời điểm này.
Đầu tiên là người bên cạnh không hiểu sao lại tử vong, tiếp theo là chủng tộc của hắn...
Không tra ra được bất kỳ nguyên nhân gì, giống như có một lực lượng không thể đối kháng được, đã hút đi tính mạng của bọn họ.
Lúc ấy Willy vẫn không ý thức được vấn đề, chỉ cho là có người đang âm thầm hại hắn.
Đoạn thời gian kia hắn điên cuồng nghi ngờ người bên cạnh.
Từ hộ vệ đến thuộc hạ tín nhiệm...
Willy cảm giác đoạn thời gian kia hắn giống như mắc phải một loại bệnh tinh thần nào đó.
Tận đến một đêm nào đó, hắn đột nhiên hồi tưởng lại, lời mà người từng bảo vệ Đá Vũ Trụ kia từng nói —— lạm dụng lực lượng của Đá Vũ Trụ, sẽ phải trả giá đắt.