Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ "Tôi là Lộ Thiến, đối với chuyện chửi bới Lộ Sơ Tranh, tôi khắc sâu kiểm điểm, chuyện topic trên diễn đàn đều là giả dối không có thật, đều là do tôi bịa ra..."
Trước bảng thông báo, học sinh đang đọc giấy kiểm điểm dán trên đó.
Giấy kiểm điểm này hôm nay bọn họ vừa đến đã nhìn thấy.
"Lộ Thiến là ai?"
Trường học tổng cộng có hơn hai ngàn học sinh, Lộ Thiến lại mới chuyển tới, không biết cô ta mới bình thường.
"Tôi đã nói Lộ học tỷ không phải loại người như vậy rồi mà."
"Bọn họ đều mang họ Lộ kìa."
"Không phải là thân thích chứ?"
"Nếu mà là thân thích thì cũng thật buồn nôn rồi? Còn vu oan nói xấu Lộ học tỷ như thế nữa chứ."
Mọi người thấp giọng thảo luận, Lộ Thiến và Sơ Tranh rốt cuộc có quan hệ thế nào.
Bạch Đông Ải vừa vào trường học đã nghe nói chuyện này, chờ Sơ Tranh vừa đến đã kéo cô hỏi: "Lại là thân thích cực phẩm nhà cậu gây chuyện à?"
Sơ Tranh tiện tay nhét túi sách vào hộc bàn: "Ừ."
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Làm sao cậu bắt được hay thế?"
"..."
Việc này còn cần bắt sao?
"Sao cô ta lại chạy đến trường này học rồi?" Trước đó Bạch Đông Ải không biết Lộ Thiến cũng học trường này, lúc này hết sức nghi hoặc: "Không phải là cô ta muốn hố cậu ở khoảng cách gần đó chứ?"
Sơ Tranh vẻ mặt thâm trầm gật đầu: "Có khả năng."
Bạch Đông Ải: "..."
-
Sơ Tranh giải quyết chuyện này quá cấp tốc, topic trên diễn đàn đã bị xóa bỏ, người đăng topic cũng đã đăng topic mới xin lỗi.
Người không biết Lộ Thiến trong trường học, bây giờ đại khái đều đã biết.
Sơ Tranh cảm thấy mình làm cho cô ta nổi tiếng miễn phí một phen, cô ta nên cảm ơn mình.
Lộ Thiến sao có thể cảm ơn Sơ Tranh được, bây giờ còn hận không thể ấn chết Sơ Tranh vào trong khe đất kia kìa.
Bây giờ bạn học trong trường nhìn cô ta thế nào?
Hai tiểu đồng bọn Lộ Thiến mới quen ngược lại không tuyệt giao với cô ta, ngược lại còn an ủi cô ta.
Lộ Thiến nói mình thành một người bị hại, là bởi vì bị Sơ Tranh uy hiếp, nên không thể không xin lỗi.
"Sao cô ta có thể sử dụng bạo lực chứ!" Bạn học Giáp phẫn nộ nói: "Chuyện này nhất định phải mách giáo viên."
"Đúng." Bạn học Ất phụ họa.
Lộ Thiến chần chờ: "Giáo viên sẽ tin sao?"
Bạn học Giáp tự tin nói: "Không phải cậu nói lúc ấy còn có bạn học lớp chúng ta trông thấy sao? Đó cũng là chứng nhân, việc này cậu chiếm lý."
Lộ Thiến: "..."
Chỉ có Lộ Thiến tự biết rõ, cô ta cũng không chiếm lý.
Nhưng dưới sự khuyến khích của bạn học Giáp và bạn học Ất, Lộ Thiến vẫn đi đến mách giáo viên.
-
Giờ nghỉ giữa tiết thể dục, Sơ Tranh bị gọi vào văn phòng, hỏi cô có phải từng sử dụng vũ lực với bạn học không.
Sơ Tranh chững chạc đàng hoàng phủ nhận.
Lộ Thiến bị gọi tới đối chất.
Bởi vì Lộ Thiến tuyên bố có chứng nhân, nên giáo viên của hai lớp lại gọi mấy nhân chứng tới.
Nhưng mà làm Lộ Thiến không kịp chuẩn bị chính là, những nhân chứng này vậy mà đều phủ nhận từng gặp Sơ Tranh.
Lộ Thiến: "..."
Mặt mày Sơ Tranh lãnh đạm nhìn cô ta, vẻ mặt này rơi vào trong mắt Lộ Thiến chính là phách lối và khiêu khích.
Lão Đàm trầm mặt: "Bạn học Lộ Thiến, trên người em không có vết thương, cũng không có ai từng nhìn thấy bạn học Lộ Sơ Tranh đi tìm em, nói dối là hành vi không tốt."
Chủ nhiệm lớp của Lộ Thiến là thầy Đinh cau mày hỏi: "Bạn học Lộ Thiến, em có muốn bổ sung thêm gì nữa không?"
Lộ Sơ Tranh cũng giống như Bạch Đông Ải, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của trường học, đột nhiên gây ra một màn như thế, tâm tình thầy Đinh cũng rất phức tạp.
Lộ Thiến xoắn ngón tay, cúi đầu không nói lời nào.
Cô ta có thể bổ sung cái gì?
Những bạn học kia đều không giúp cô ta chứng minh Sơ Tranh từng tới tìm cô ta, trên người cô ta cũng không có vết thương...
"Em có."
Sơ Tranh đột nhiên lên tiếng, trong lòng Lộ Thiến đập mạnh hai lần, ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Sơ Tranh đón ánh mắt Lộ Thiến, cánh môi khẽ mở: "Lộ Thiến bịa đặt chuyện giả dối không có thật chửi bới danh dự của em, hi vọng trường học có thể xử lý công bằng việc này."
Lộ Thiến: "..."
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-
Sơ Tranh rời khỏi văn phòng, Lộ Thiến đuổi theo cô ra.
"Tôi cũng đã xin lỗi cô rồi, tại sao cô còn phải nói cho trường học biết!!" Lộ Thiến chặn Sơ Tranh lại chất vấn: "Bây giờ tôi bị ghi tội, cô hài lòng chưa?"
"..." Khoan đã, bạn học nhỏ này sao mà lắm chuyện thế này! Không làm rõ được quan hệ nhân quả hay gì!! "Là tôi ấn lấy đầu cô, bắt cô nói xấu tôi à?"
Lộ Thiến: "..."
Sơ Tranh vượt qua Lộ Thiến rời đi.
Khuôn mặt Lộ Thiến đỏ lên, oán độc trừng mắt nhìn bóng lưng Sơ Tranh rời đi.
Giữa trưa khi
tan học, thông báo xử lý Lộ Thiến liền được loa phát thanh thông báo khắp toàn trước, cũng làm tấm gương xấu, nhắc nhở học sinh toàn trường đừng làm ra những hành vi tương tự như thế nữa, nghiêm túc học tập mới là chính đạo.
Bạch Đông Ải chậc chậc hai tiếng, giơ ngón tay cái với Sơ Tranh.
"Loại người này nên đối phó như thế, cậu càng nhường cô ta, cô ta càng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước." Bạch Đông Ải rất tâm đắc.
Trước kia nguyên chủ gặp phải loại chuyện này cũng từng chửi bới cùng với Bạch Đông Ải, nhưng đối với cặp cha mẹ bánh bao trong nhà, lần nào nguyên chủ cũng chỉ có thể nuốt oan ức vào trong bụng.
Bây giờ không giống.
Cô đã không phải là Lộ Sơ Tranh lúc trước nữa.
Cô là Nữu Hỗ Lộc Thị • Sơ Tranh.
(*Theo wikipedia, thị tộc Niohuru (tiếng Mãn: ᠨᡳᠣᡥᡠᡵᡠ), còn được gọi là Nữu Hỗ Lộc thị (tiếng Trung: 鈕祜祿氏; bính âm: Niǔhùlù shì), là một trong Tám dòng họ quý tộc Mãn Châu (滿族八大姓,Mãn tộc Bát đại tính). Đây là thị tộc được xem là xuất sinh nhiều Hoàng hậu, Phi tần của nhà Thanh, với cả thảy 6 vị Hoàng hậu (bao gồm cả trường hợp được con trai sau khi lên ngôi Hoàng đế truy phong cho mẹ mình). Quyền thần nổi tiếng thời Càn Long, Hòa Thân, cũng là người thuộc thị tộc này.) 【...】
【 Nhiệm vụ ẩn: Mời thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Tang Ngung, ngăn cản Tang Ngung hắc hóa. 】
Sơ Tranh: "..."
Quả nhiên làm người không thể quá đắc ý.
Cô vừa đắc ý, Vương bát đản liền đến.
Nó chính là không thể thấy cô tốt! Không thể thấy cô tốt!
Sơ Tranh cảm thấy Vương bát đản chắc chắn là hệ thống thời kỳ mãn kinh.
【...】 Tiểu tỷ tỷ, cô không được công kích hệ thống như thế nhé! Nó vẫn còn là một hệ thống tuổi trẻ anh tuấn đấy được không!
-
Tang Ngung là kẻ ngu nào? Nghe cũng chưa từng nghe qua.
【...】
Cô có dám hỏi ra câu này ngay trước mặt thẻ người tốt của cô không?
Sơ Tranh ha ha: Đương nhiên... Không dám, ta lại không ngốc.
【...】
Vương Giả xém chút tâm cơ tắc nghẽn, nó gặp phải tiểu tỷ tỷ quỷ súc gì thế này, cứ không thể học tiểu tỷ tỷ sát vách đã mất liên lạc một tẹo được à.
Tang Ngung.
Nhiếp ảnh gia tự do, từng nhận được không ít giải thưởng, được không ít ông lớn trong vòng xem trọng.
Đáng tiếc trên một cuộc thi đấu ở năm nào đó, đột nhiên bị chỉ trích là trộm ảnh, sau đó chính là các loại xác nhận kỳ quái.
Có người còn vạch trần rằng lúc quay chụp Tang Ngung rất không có quy củ trên mạng xã hội.
Cái vòng này chỉ lớn từng ấy, chuyện này rất nhanh truyền khắp vòng tròn, danh dự và uy tín của Tang Ngung bị tổn hại, sau đó phải đối mặt với cuộc sống bi thảm như bây giờ.
Lúc này Tang Ngung vẫn còn được xem như bình thường.
Mãi đến sau đó trong lúc vô tình Tang Ngung biết được người đứng sau lưng hại mình là ai, lúc này mới hắc hóa.
Sơ Tranh đứng trên hành lang bên ngoài phòng học, nhìn xuống phía dưới.
Vương Giả đột nhiên phát nhiệm vụ, chứng minh chắc chắn thẻ người tốt ở gần đây.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nhìn cái gì đấy?" Bạch Đông Ải giơ tay lắc lắc ở trước mặt Sơ Tranh: "Uống trà sữa không, huynh đệ mời nè."
"Không uống." Sơ Tranh hất tay cậu đi.
Bạch Đông Ải kinh ngạc: "Trà sữa cũng không uống nữa à?"
Sơ Tranh: "Béo lên." Uống gì mà uống, có gì ngon mà uống!
Bạch Đông Ải: "Chỉ với cái thân thể còm nhom này của cậu, béo lên một chút cũng không có gì."
Sơ Tranh: "..."
Thân thể cô thế nào?!
Thế nào!
Không phải rất tốt sao?
Sơ Tranh không thèm để ý đến Bạch Đông Ải, cô cũng không thể túm lấy bả vai cậu mà nói, dáng người ta rất tốt được đúng không? Cô còn cần mặt mũi.
Cô tiếp tục tìm kiếm ở phía dưới, nhưng đáng tiếc đều là học sinh, không trông thấy người nào tương đối phù hợp với thẻ người tốt.
Reng reng ——
Tiếng chuông vào học vang lên.
Bạch Đông Ải gọi cô một tiếng: "Vào học."
Sơ Tranh thu tầm mắt lại, đi vào trong phòng học.