Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tang Ngung là người trong cuộc, đối với sự kiện kia lời nói của hắn càng có trọng lượng hơn.
Nhưng Tang Ngung cũng không rõ ràng rốt cuộc là ai hãm hại mình, chỉ là mỗi lần khi hắn có được cơ hội xoay chuyển, thì sẽ gặp phải các loại tình huống ngoài ý muốn kỳ quái.
Giống như chuyện lần trước Sơ Tranh gặp được.
Hắn cũng không phải chưa từng thử điều tra người sau lưng, nhưng đáng tiếc không tra được gì hữu dụng.
"Khi anh bị hãm hại, có tham gia thi đấu hoặc là có cơ hội quan trọng gì không?" Sơ Tranh hỏi.
"Lúc ấy chuẩn bị ký kết với một công ty..."
Nhưng cơ hội kia cũng không phải là độc nhất vô nhị, công ty kia mặc dù không tệ, nhưng cũng không phải đứng đầu.
Hắn chỉ muốn tạm thời chìm đắm xuống, học tập một chút, thuận tiện có một công việc, có thể sống tạm.
Cho nên sau khi xảy ra chuyện, Tang Ngung chưa từng nghĩ đến hướng công ty kia, cũng không hề chú ý về sau công ty kia nhận ai.
Nhưng trừ chuyện này, lúc ấy hắn không có bất kỳ chuyện gì hình thành quan hệ cạnh tranh với người khác cả.
"Anh cảm thấy không có khả năng, nhưng đối với người khác mà nói thì không nhất định." Sơ Tranh chậm rãi nói: "Đừng dùng suy nghĩ của anh đi nhận định về người khác."
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tang Ngung hơi trầm mặc, tìm máy tính ra mở lên.
Sơ Tranh trông thấy ảnh chụp trên màn hình máy vi tính, tâm tình hơi tốt lên một chút.
Tang Ngung rất nhanh mở một trang web ra, trên trang web cũng không có tin tức liên quan tới nhiếp ảnh gia, nhưng phía dưới có giới thiệu, tiêu chí chú thích là nhiếp ảnh gia.
Tang Ngung nhìn mấy người đều không quen biết.
Lật đến một cái tên cuối cùng, Sơ Tranh nhìn một chút: "Biết không?"
Mễ...
Cùng họ với Mễ Na.
"Hắn... Là học đệ của anh."
Mễ Nghiễn.
Tang Ngung khắc sâu ấn tượng đối với người này, hắn ta là em trai Mễ Na, bởi vì Mễ Na và hắn là bạn học, lúc ấy quan hệ cũng không tệ, cho nên lần nào cũng sẽ dẫn Mễ Nghiễn theo.
Mễ Nghiễn tuổi còn nhỏ mà nói chuyện thú vị, rất biết cách làm người khác ưa thích.
Công việc đầu tiên của Mễ Nghiễn, vẫn là Tang Ngung tìm cho hắn ta.
Sơ Tranh dùng Weibo tìm kiếm cái tên Mễ Nghiễn này, ra mấy tài khoản, nhưng chỉ có một cái có chứng nhận.
Chứng nhận cũng vừa lúc là nhiếp ảnh gia của công ty này.
Sơ Tranh nhấn vào đã nhìn thấy ảnh chụp của Mễ Nghiễn, giống Mễ Na bảy tám phần, là một chàng trai rất đẹp trai.
"Là hắn ta sao?"
Tang Ngung nhìn một chút: "... Ừ."
Sơ Tranh lướt xuống Weibo, có Weibo hắn ta nhận giải thưởng, cũng có tác phẩm do chính hắn ta chụp, còn có một số bài share.
Weibo chắc là thường xuyên đăng nhập, thỉnh thoảng sẽ đăng hình của mình, fan hâm mộ còn không ít.
"Có nhớ được gì không?" Sơ Tranh vừa lật Weibo, vừa hỏi Tang Ngung.
Ấn tượng của Tang Ngung đối với Mễ Nghiễn kỳ thật rất tốt, là một đứa nhỏ rất hiếu học, không hiểu sẽ khiêm tốn thỉnh giáo, ai cũng sẽ nguyện ý chỉ điểm cho hắn ta hai câu.
Nhưng mà...
Đoạn thời gian kia, chỉ có Mễ Nghiễn ra vào nơi hắn ở.
Ảnh trong máy vi tính của hắn, hắn ta muốn đánh cắp rồi xóa bỏ ảnh gốc thì rất dễ dàng...
Chuyên đầu tiên kỳ thật cũng không quan trọng, phong cách cá nhân của hắn chỉ cần người hơi biết một chút là có thể nhìn ra.
Chủ yếu là chuyện sau đó, nói hắn lợi dụng thuận lợi khi quay chụp, quấy rối nữ giới.
Mấu chốt của chuyện này là có ảnh...
Những bức ảnh kia cơ bản đều là vấn đề góc độ tạo thành, còn có một số tấm là ngoài ý muốn trong lúc chụp, bị người ta cố ý chụp lại.
Tang Ngung cẩn thận hồi tưởng lại khi chụp những tấm hình kia, phần lớn thời gian Mễ Nghiễn đều ở hiện trường...
Lấy thân phận trợ lý thực tập.
Đáy mắt Tang Ngung hiện lên một tia ám sắc.
Thật sự là hắn ta sao?
Hắn cho rằng Mễ Nghiễn là một học đệ rất có thiên phú, cơ hồ không giấu diếm gì chỉ điểm cho hắn ta, hắn ta thật sự sẽ đối xử với mình như vậy sao?
Vì sao chứ?
Chỉ vì cơ hội làm việc này sao?
Tang Ngung nghĩ mãi mà không rõ, cơ hội công việc kia, căn bản không đáng cho hắn ta tốn công tốn sức như vậy.
"Anh cảm thấy là hắn ta sao?" Sơ Tranh lại hỏi.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tang Ngung lắc đầu: "Không biết."
Đáy lòng Tang Ngung rối bời.
Tang Ngung muốn ở một mình một lúc, Sơ Tranh chỉ chỉ gian phòng bên cạnh.
Tang Ngung: "..."
Tang Ngung nào dám đuổi Sơ Tranh đi, chỉ có thể tự mình đi vào phòng.
Sơ Tranh nhìn thanh niên trên tấm ảnh, sẽ có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Cô không tin.
Sơ Tranh liên hệ với người đi điều tra Mễ Nghiễn này.
-
Tang Ngung đốt thuốc, trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh lửa của thuốc lá chớp tắt.
Hắn tự nhận không có bất kỳ nơi nào có lỗi với Mễ Nghiễn, nếu như là hắn ta làm, thì
vì sao?
Tang Ngung hút thuốc xong, mở điện thoại ra, lật Weibo của Mễ Nghiễn ra, lướt từng bài một.
Tận đến khi lướt đến thời gian sau khi hắn xảy ra chuyện, ngón tay Tang Ngung bỗng nhiên ngừng lại.
Trên màn hình điện thoại hiện lên một bức ảnh chụp chung, phía trên là Mễ Nghiễn có vẻ hơi ngây ngô mới bước ra xã hội của mấy năm trước.
Mà người đứng cùng hắn ta chính là nhiếp ảnh gia trứ danh quốc tế...
Tang Ngung nhíu mày, hắn nhìn thời gian đăng, đúng là không lâu sau khi hắn xảy ra chuyện.
Tang Ngung tìm kiếm tin tức, rất nhanh tìm tới mấy năm trước, tin tức vị đại sư này được công ty này mới đến.
Kỳ thật rất lâu rồi Tang Ngung không chú ý đến cái vòng này, nửa năm đầu đều ngơ ngơ ngác ngác, đằng sau cũng lười xem, có phần cơm ăn là được rồi.
Sau khi Tang Ngung tìm kiếm cái tên Mễ Nghiễn này, mới phát hiện Mễ Nghiễn bây giờ đang phát triển tốt đến nhường nào.
Mà ở trong đó, rõ ràng luôn có bóng dáng của vị đại sư nhiếp ảnh này.
Nếu như sự kiện kia thật sự là do Mễ Nghiễn làm, vậy hắn đại khái đã hiểu được vì sao Mễ Nghiễn lại làm như thế.
Vị đại sư này người bình thường muốn tiếp xúc căn bản không có khả năng, nhưng ở trong cùng một công ty, vậy cơ hội tiếp xúc sẽ ít sao?
Chỉ cần có tâm, thì nhất định có thể gặp được ông ta.
Có vị đại sư này hộ giá hộ tống, chỉ cần kỹ thuật không kém, rất nhanh có thể leo đến hàng phía trên đồng hành với người cùng nghề.
Mễ Nghiễn...
Là hắn ta sao?
-
Khi Tang Ngung còn đang suy nghĩ rốt cuộc có phải là Mễ Nghiễn hay không, thì Sơ Tranh đã cho người đi điều tra.
Thời gian trôi qua lâu như thế đều không sao, gần đây Mễ Na kia đột nhiên xuất hiện, còn lắc lư trước mặt thẻ người tốt, chắc chắn có quỷ!
Chỉ cần là Mễ Nghiễn làm ra, cô cũng không tin không tra được manh mối gì.
Trong tay Sơ Tranh rất nhanh lấy được tư liệu mấy năm gần đây của Mễ Nghiễn.
Bởi vì tiến vào công ty kia, sau khi kết bạn với một vị đại sư, trở thành sư đồ có thực vô danh với vị đại sư kia, lại liên tiếp lấy được mấy giải thưởng, dưới sự đề cử của đại sư, rất nhanh tiến vào vòng tròn cao cấp hơn.
Thực lực của Mễ Nghiễn chắc cũng được xem là tốt, bằng không thì trừ phi hắn ta là con riêng của vị đại sư kia, bằng không thì người ta sẽ không lấy tên tuổi ra nói đùa.
Nhưng nếu như lúc trước Mễ Nghiễn không tiến vào công ty, vậy bây giờ hắn ta có thể có được những thành tích này sao?
Kỳ ngộ của một người rất quan trọng.
Sơ Tranh cũng không xác định người này có phải là Mễ Nghiễn hay không...
Nhưng mà cũng không sao, người mọc ra miệng, trừ ăn ra thì còn có thể hỏi.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tự lực cánh sinh cơm no áo ấm!
Ta có thể!
Cố lên!
【???】 Cái này và tự lực cánh sinh cơm no áo ấm có quan hệ gì với nhau? Có quan hệ gì với nhau!! Cô lại tự thêm dầu gì cho mình rồi!
Vương Giả có chút hoảng.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô bình tĩnh một chút, chúng ta là hệ thống phá sản đứng đắn, chuyện có thể tiêu tiền, tuyệt đối không động thủ. 】
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời mua xuống công ty XX, thời hạn mười lăm ngày. 】
Vương Giả bị dọa đến mức nhanh chóng phát nhiệm vụ, ngăn cản suy nghĩ phát rồ của Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..."
Tâm tình Sơ Tranh lập tức không tươi đẹp.
Chuyện rõ ràng có thể giải quyết trong vài phút, vì sao lại phải phiền toái như vậy!
【 Cố lên tiểu tỷ tỷ! 】
Sơ Tranh: "..."
Không muốn cố lên, muốn đánh!