Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Du Thi không biết Sơ Tranh có chứng cứ gì, nhưng cô ta cảm thấy mặc kệ là chứng cứ gì, cuối cùng cũng sẽ không thắng được.
Cho nên chuyện này Du Thi căn bản không để trong lòng, trực tiếp giao cho luật sư đi làm.
Lần này cô ta nhất định phải làm cho Úc Sơ Tranh thân bại danh liệt.
Nhưng mà làm Du Thi trở tay không kịp chính là, luật sư đột nhiên gọi điện thoại tới nói, trong tay đối phương có chứng cứ, rất khó giải quyết, cần phải gặp mặt trò chuyện.
"Du tiểu thư, cô xem..."
Luật sư dùng máy tính bảng ấn mở một trang web, cho Du Thi xem.
"Đây là ảnh mười năm trước đối phương đăng trên mạng, thời gian sớm hơn cô."
Du Thi cướp lấy máy tính bảng, nhìn chằm chằm hình ảnh trên đó: "Làm sao có thể!!"
Úc Sơ Tranh 10 năm trước sao có thể công khai ra loại hình ảnh này, lúc ấy cô còn đang học cấp 3, căn bản không học thiết kế thời trang...
Không thể nào!
Chẳng lẽ...
Không!
Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Trên thế giới này cô ta mới là độc nhất vô nhị!
Du Thi không muốn tin tưởng, có người giống như cô ta, có được một loại phương pháp có thể thay đổi quá khứ.
Ánh mắt cô ta khẽ chuyển, linh quang thoáng hiện: "Đây có phải là làm giả không?"
"Đây là một trang web rất nhiều người dùng của nước ngoài, bên trong có rất nhiều tác phẩm, rất không có khả năng làm giả. Trừ phi đối phương là chủ của trang web này, có thể để người ta sửa đổi thời gian."
"Cho nên có khả năng là làm giả? Du Thi nói: "Tôi nghe thấy Đới Mật gọi cô ta là Úc tổng, anh đi điều tra thân phận bây giờ của cô ta xem, chắc chắn cô ta làm giả!"
Luật sư chần chờ: "Nhưng mà... Nếu chúng ta không tìm thấy chứng cứ cho thấy là cô ta làm giả, chúng ta sẽ rất phiền phức. Du tiểu thư, tôi cần phải biết những bản thiết kế này có thật là của ngài không?"
"Đương nhiên!" Du Thi giọng điệu chắc chắn, cũng một mực chắc chắn Sơ Tranh làm giả: "Đây nhất định là bọn họ làm giả!"
Sau khi luật sư rời đi, tâm thần Du Thi có chút không tập trung nhìn điện thoại di động.
Trên mạng còn chưa biết tình huống bây giờ, đều cảm thấy là Sơ Tranh suy nghĩ hão huyền, không biết xấu hổ, một người đạo nhái lại muốn kiện tác giả nguyên gốc.
"Tác phẩm của cô ta tại sao lại xuất hiện ở 10 năm trước? Cô ta chắc chắn không có khả năng có được kỳ ngộ như mình... Chắc chắn là cô ta làm giả, chắc chắn thế."
Du Thi an ủi bản thân dưới đấy lòng một phen.
Nhưng mà hiển nhiên Du Thi phải thất vọng rồi, Sơ Tranh bên kia không chỉ có trên mạng làm chứng, còn có chứng cứ khác, chứng minh bản thảo thiết kế 10 năm trước thuộc về cô.
Cho dù ở 10 năm trước Du Thi cũng có, nhưng mà tuyến thời gian của Sơ Tranh sớm hơn cô ta, Sơ Tranh bên này càng nhiều chứng cứ hơn một chút.
Du Thi không đủ chứng cứ, kiện cáo căn bản không được.
"Chị Du Thi, chị mau xem Weibo!"
Trợ lý vô cùng lo lắng tiến vào.
Du Thi đang hoảng hốt, nghe xong lời này của trợ lý, đáy lòng phun lên một trận dự cảm không tốt, mau chóng mở Weibo ra.
Úc Sơ Tranh V: Ai đạo của ai? @ Du Thi [ Ảnh ][ Ảnh ]
Hai tấm ảnh so sánh này, Sơ Tranh ký tên ở trong hoa văn thiết kế. Bởi vì hoa văn chính là đặc điểm của thiết kế, Du Thi đương nhiên sẽ sao chép nguyên, ai biết đổi cái góc độ, lại biến thành ký tên.
Sơ Tranh vừa đăng bức ảnh này lên, quần chúng ăn dưa phía dưới đều ngơ ngác.
Không phải bản gốc của Du Thi sao?
Vì sao trên ảnh so sánh lại có ký tên của Sơ Tranh?
[ Vu oan! Đây tuyệt đối là vu oan! Úc Sơ Tranh đạo nhái đã quen, sao Du Thi có thể đạo của cô ta? ]
[ Tôi cũng không tin. ]
[ Dưa này có chút lớn nha, rốt cuộc là ai đạo của ai? ]
[ Chó đạo nhái Úc Sơ Tranh này còn muốn dùng thủ đoạn ác liệt như vậy để vu oan cho Du Thi, quả thực rất ghê tởm! Loại người này căn bản không xứng làm nhà thiết kế! ]
[ Nhìn từ trên ảnh so sánh, Úc Sơ Tranh có ký tên trong thiết kế, nếu như là bản gốc của Du Thi, thì tại sao cô ta lại ký tên Úc Sơ Tranh? Trùng hợp? Cái trùng hợp này có chút... ]
Mặc dù đại bộ phận người mù quáng không tin, nhưng vẫn có người trí thông minh online.
[ Các bạn không cảm thấy phong cách của Du Thi biến hóa rất khó lường sao? ]
Rốt cuộc cũng có người đưa ra điểm này.
Nhưng rất nhanh liền có người nhảy ra phản bác.
[ Đó là Du Thi của chúng tôi đa tài đa nghệ, phong cách nào cũng có thể khống chế, mấy người ghen ghét à?! ]
[ Nhưng mà... Phong cách biến hóa không
phải một sớm một chiều nha, bạn xem thử một chút tác phẩm của Du Thi đi, thường thường là phong cách kỳ này khác, kỳ tiếp theo lại là một phong cách khác. Biến hóa này lớn quá rồi đó! Hơn nữa những tác phẩm của cô ta, tôi cảm thấy rất nhiều bộ đều đụng phong cách với một chút nhãn hiệu lớn. ]
Có người xách ra, lập tức có người đi lật lại những tác phẩm của Du Thi.
Quả nhiên có người phát hiện những phong cách thiết kế của Du Thi thật sự biến hóa đa đoan.
Không chỉ như thế, bọn họ cũng có thể tìm được nhãn hiệu có phong cách thiết kế tương tự.
Chỉ là trên phong cách Du Thi chiếm ưu thế, làm cho không ai có thể xác nhận cô ta đạo nhái.
Những ngôn luận mang tính dẫn hướng gió trên mạng, đương nhiên là Sơ Tranh tìm người làm ra, cô còn sớm làm ra rất nhiều ảnh so sánh.
Từng chút từng chút thả ra.
Chỉ cần nhiều ảnh như vậy, Du Thi sẽ không bị hoài nghi sao?
Những nhà thiết kế của các nhãn hiệu lớn kia, sẽ không nhận ra phong cách của mình sao?
Một lần là trùng hợp.
Hai lần là tư tưởng đồng bộ.
Ba lần? Bốn lần thì sao?
Cũng không thể có tư tưởng đồng bộ nhiều lần như thế chứ?
Sơ Tranh không cần làm quá nhiều, cô chỉ cần làm lớn chuyện này.
Cho dù những nhà thiết kế kia ở vào tình huống không có chứng cứ, sẽ không gây sự với Du Thi, nhưng cũng sẽ gia tăng thêm rất nhiều phiền phức cho công việc của Du Thi.
Du Thi cũng không nghĩ tới, Sơ Tranh yên lặng một đoạn thời gian dài như vậy, sẽ cho mình một kích trí mạng như thế.
Rốt cuộc cô làm sao mà làm được?
Có phải là cũng giống như cô ta...
Luật sư đề nghị Du Thi xin lỗi cô trước, để lắng lại nhiệt độ trên mạng đã.
Nhưng Du Thi không nguyện ý.
Nếu như cô ta xin lỗi, thì không phải khẳng định chuyện đó là thật sao?
Nhất định còn có cách nào đó!
-
Du Thi vội vàng về nhà, ông Du thấy con gái mình về, lo lắng ra đón: "Thi Thi..."
Du Thi lại không có thời gian để ý tới, trực tiếp đi vào trong phòng của cô ta.
"Thi Thi, con sao thế?" Ông Du giật mình, vội vàng theo tới.
Du Thi lại không cho ông Du cơ hội hỏi nhiều, đóng sầm cửa lại, ngăn cách giọng nói của ông Du.
Du Thi vào phòng, lập tức lấy điện thoại di động ra, điểm lên màn hình một cái.
Nhưng mà màn hình dừng lại trên hình nền cô ta quen thuộc, không có bất kỳ biến hóa nào.
Du Thi nhìn thời gian một chút, bực bội đi tới đi lui trong phòng, mỗi một giây đều trôi qua dài dằng dặc.
Ước chừng khoảng nửa năm trước, cô ta bởi vì làm việc quá mệt mỏi, khi trở về đã té xỉu trong phòng.
Ngay sau khi cô ta tỉnh lại, liền phát hiện điện thoại di động của cô ta không giống trước.
Cô ta có thể liên hệ với mình của 10 năm trước.
Sau khiếp sợ lúc ban đầu, cũng chỉ còn lại mừng thầm và kích động.
Đây là một cơ hội duy nhất mà ông trời dành tặng cho cô ta làm lại cuộc đời, ở trong tiểu thuyết, có được kỳ ngộ này đều là nữ chính.
Sau đó thì có những chuyện tiếp theo.
Cô ta truyền tác phẩm bây giờ cho mình năm 2019, thành vũ khí gian lận cho mình.
Mà bởi vì năm 2019 mình bắt đầu học tập hội họa thiết kế, cho nên trong tương lai cô ta cũng có được loại năng lực này.
Thay đổi lịch sử, cũng không cần chờ quá lâu, chỉ cần đối phương đi làm, là ở tương lai cô ta có thể lập tức nghiệm thu được thành quả.
Đương nhiên nếu như đối phương từ bỏ, cô ta bên này cũng sẽ thay đổi.
Những biến hóa này, trừ cô ta thì không ai phát giác được.
Cô ta vẫn cảm thấy mình cầm kịch bản của nữ chính.
Nhưng chuyện này làm Du Thi bắt đầu hoài nghi.
Cô ta nhất định phải nghĩ cách giải quyết chuyện này, cái danh đạo nhái này không thể rơi trên đầu cô ta được.