Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Nuôi nhốt minh tinh (4)⊰⊹


trước sau

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh ngồi ở trong phòng họp, hai chân gác lên chiếc ghế bên cạnh, một chút đoan trang thận trọng của thân là con gái cũng không có.

Tùy tính tản mạn, bá khí lộ ra ngoài.

Trước mặt cô là một tập văn kia, trên văn kiện viết ba chữ to "thư giải ước".

Đối diện là người của công ty.

Lúc này đang đứng ngồi không yên, ánh mắt cũng không biết nên để vào đâu.

Trước kia vị này chính là người trong lòng Sở tổng, người trong công ty nhìn thấy, bọn họ đều phải cung kính kêu một tiếng Trì tiểu thư.

Nhưng mà hai ngày nay, đầu tiên là Trì tiểu thư nằm viện, sau đó liền náo ra chuyện chia tay, Sở tổng cho người triệt tiêu tài nguyên của Trì tiểu thư, ý muốn phong sát, đến bây giờ Trì tiểu thư tới giải ước...

Người trong công ty cũng nhìn ra được, Trì tiểu thư rất thích Sở tổng.

Nhưng mà bây giờ...

Trì tiểu thư thần sắc hờ hững, không có một chút dáng vẻ nào giống như đang khốn khổ vì tình.

Đầu ngón tay Sơ Tranh gõ gõ trên văn kiện: "Sở Tổng của mấy người còn cần người đi khiêng đến à?"

"Trì tiểu thư... Sở tổng... Sở tổng hơi bận."

"Ồ, vậy thì gọi những người khác đến xử lý, chút chuyện nhỏ này không cần phải chuyện bé xé ra to." Sơ Tranh tùy ý nói.

Chuyện giải ước có người đặc biệt phụ trách, làm gì cần Sở An Dương.

Chỉ là bởi vì lúc này người giải ước là Sơ Tranh.

"Hay là nói đến chút chuyện này mà các người cũng làm không xong, cầm tiền lương tu tiên sống qua ngày à?"

Sơ Tranh đợi đến không kiên nhẫn, bắt đầu công kích.

Nhân viên công tác: "..."

Ô ô ô!

Sao Sở tổng vẫn chưa xuống.

Trì tiểu thư trở nên thật đáng sợ.

Không chỉ là giọng điệu của cô, mà còn có khí thế trên người cô.

Trước kia Trì tiểu thư luôn luôn ôn nhu dịu dàng, gặp ai cũng mỉm cười hòa khí.

Nhưng bây giờ trên người Trì tiểu thư không có nửa điểm nhiệt độ, thời gian mấy ngày ngắn ngủi, mà giống như vừa sang Nam Cực độ thêm một tầng băng tuyết trở về vậy

Cạch ——

Cửa phòng họp mở ra.

Sở An Dương được người vây quanh tiến vào.

Âu phục giày da, vẫn soái khí bức người.

Ánh mắt sắc bén quét về phía bên trong phòng họp, ánh mắt tiếp xúc đến Sơ Tranh, hơi dừng lại.

Nhiệt độ của toàn bộ phòng họp bắt đầu hạ xuống, tất cả mọi người giữ yên lặng, không dám thở mạnh.

"Mọi người đi ra ngoài trước đi."

Sở An Dương nói, làm đám người như trút được gánh nặng, mau chóng rời khỏi hiện trường.

Sở An Dương kéo cái ghế ra ngồi xuống, bày ra tư thế tổng tài: "Cô còn muốn nháo đến thế nào nữa?"

Giọng nói kia, vẫn chắc chắn là Sơ Tranh đang nháo.

Khuỷu tay Sơ Tranh chống lên thành ghế: "Tôi tới giải ước."

"A." Sở An Dương cười lạnh: "Trì Sơ Tranh, cô có biết mình đang nói gì không?"

"Lời tôi nói con người đều nghe hiểu được, xem ra thời gian làm người của Sở tổng không đủ." Sơ Tranh giọng điệu bình thản, nhưng lời nói ra, lại khiến cho người ta nổi giận.

Đây là biến tấu mắng hắn ta!

Sở An Dương hít sâu.

"Cô thật sự cam lòng rời khỏi tôi?"

Ở bên cạnh hắn ta muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn danh tiếng có danh tiếng, hắn ta cho cô nhiều thứ như vậy, cô còn có cái gì không hài lòng?

Ngón tay Sơ Tranh ấn lấy thư giải ước trên bàn, đẩy sang phía Sở An Dương.

Tư thái bày ra thập phần đoan chính.

Sở An Dương nhìn thư giải ước, thần sắc biến ảo khó lường.

"Trì Sơ Tranh, cô rời khỏi giải trí Đông Phương, thì chẳng còn gì nữa. Khi tôi nâng đỡ cô, cô chính là nhân vật lớn, nhưng cô muốn đối nghịch với tôi, tôi cũng có thể làm cô biến mất."

"Anh có ký không?" Nói nhảm nhiều như vậy.

Ký cái thư giải ước thôi mà.

Cũng không phải bảo ngươi sinh bé con!

Người phải bồi thường tiền chính là ta, được không?!

Ngươi bận tâm cái gì!

"Phí bồi thường vi phạm hợp đồng, cô biết bao nhiêu không?" Sở An Dương chịu đựng lửa giận.

"Tôi bồi thường nổi, không cần anh quan tâm." Ta chính là có tiền! Vi phạm hợp đồng mười lần ta cũng bồi thường nổi!

"Được." Sở An Dương sắc mặt tái xanh lật thư giải ước, rút bút ra, vù vù viết xuống tên của mình: "Nếu cô đã muốn tự hủy đi tương lai, thì hi vọng sau này đừng tới cầu xin tôi."

Sở An Dương khép thư giải ước lại, trực tiếp ném cho Sơ Tranh.

Sơ Tranh trả hết phí bồi thường vi phạm hợp đồng ngay tại chỗ.


Sở An Dương tức giận đến mức muốn ăn thịt người luôn rồi.

【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ hoàn thành nhiệm vụ, ba ngàn năm trăm vạn ban thưởng đã đến sổ sách. 】

Sơ Tranh cầm lấy phần thư giải ước thuộc về mình, dưới ánh mắt phun lửa của Sở An Dương, ung dung rời đi.

...

Sơ Tranh đi ra cửa lớn của giải trí Đông Phương, thiếu chút nữa bị đèn flash lóe cho mù mắt.

Ký giả truyền thông vây tới, microphone đưa đến trước mặt cô, đủ loại vấn đề, như dời non lấp biển vọt tới.

"Trì tiểu thư, xin hỏi hôm nay cô đến giải trí Đông Phương, là tìm Sở tiên sinh hợp lại sao?"

"Trì tiểu thư, cô và Sở tiên sinh thật sự chia tay sao? Chỉ là bởi vì Sở tiên sinh không kịp thời đến bệnh viện thăm cô?"

"Trì tiểu thư, xin hỏi hai người là bởi vì tình cảm bất hòa nên chia tay, hay là nguyên nhân khác?"

Sơ Tranh bị làm cho đau đầu.

Một đống phóng viên còn chặn đường đi của cô.

"Yên tĩnh."

Cô lạnh mặt, quát lớn một tiếng.

"Trì tiểu thư..." Phóng viên cũng không phải kiểu biết điều gì.

Bọn họ tựa như ruồi bọ trông thấy khe hở trên quả trứng gà.

Làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Đôi mắt băng lãnh của Sơ Tranh đảo qua, vấn đề các phóng viên muốn hỏi, đột nhiên giống như ngừng hết lại.

Hiện trường trở nên an tĩnh quỷ dị.

Các phóng viên không tự chủ được lui về phía sau một chút.

Cô gái đứng ở chính giữa, trên gương mặt tinh xảo, chỉ có hàn ý lạnh lẽo.

Cặp mắt đen trầm kia, giống như bao trùm lấy sông băng, lạnh lẽo mà yên lặng.

Sơ Tranh đưa thư giải ước ra: "Nếu mọi người đã tới, vậy thì tiện đây tôi tuyên bố một chuyện, tôi và giải trí Đông Phương đã giải ước, tôi không hy vọng về sau tên của tôi, sẽ xuất hiện cùng lúc với Sở An Dương."

...

# Trì Sơ Tranh giải ước #

# Giải trí Đông Phương #

# Sở An Dương #

# Trì Sơ Tranh Sở An Dương chia tay thật rồi #

Chuyện Sơ Tranh giải ước, trong nháy mắt vọt lên hot search.

Những lời Sơ Tranh nói với phóng viên ở bên ngoài giải trí Đông Phương, cũng bị phát lên.

[ Thật đơn giản hạnh phúc: Lời này bá khí quá nha! Nhưng muốn tên không xuất hiện cùng nhau cũng hơi khó. ]

[ Fan club của Sơ Tranh: Tiểu khả ái đột nhiên bá khí, ha ha ha, đáng yêu muốn chết! Muốn hôn! ]

[ Cỗ vũ cho Sơ Tranh: Ta đã nói Tiểu Khả Ái nhà chúng ta nhất định sẽ không ăn không nói có, nói chia tay liền chia tay. Cái đám lúc trước cười cợt kia, mặt có đau không? ]

[ Dạ Vũ Sơ Tinh: Đây là chẳng những chia tay, mà còn giải ước, trâu nha! ]

[ Lừa gió nhảy dây: Đã sớm nói CP hai người này không thành, tôi thấy cô ta bị tổng tài người ta đá thì có. Còn nói cái gì mà, không hi vọng về sau tên của tôi sẽ xuất hiện cùng lúc với Sở An Dương, chậc chậc, xuất hiện thì thế nào? ]

[ Đồng cỏ xanh lá: Trì Sơ Tranh xem như được giải trí Đông Phương một tay nâng lên, sau đó lại ỷ vào hậu trường của Sở tổng, một đường đi tới hôm nay, cô ấy giải ước với giải trí Đông Phương, đây không phải là tự hủy đi tương lai sao? ]

[ Sơ Tranh Tiểu Khả Ái đáng yêu nhất: Tiểu Khả Ái nhà chúng ta dựa vào thực lực, là vàng thì ở đâu cũng sẽ phát sáng! ]

Kỹ thuật diễn xuất của Trì Sơ Tranh cũng không có điểm đen.

Cho nên trong bình luận, không có ai công kích về kỹ năng diễn xuất của cô.

Nhiều lắm thì cảm thấy cô nhận được vai diễn kia, chắc chắn đều là Sở An Dương sắp xếp cho.

[ Hạ Phong Như Ca: Tại sao lại chia tay, ô ô ô, ta rất thích CP này. ]

[ Chanh vị ôm: Chỉ có tôi cảm thấy mỗi lần bọn họ cùng xuất hiện, nhìn rất không đẹp đôi sao? ]

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện