Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Thâm Thâm về rồi à?"
"Dạ." Mộ Thâm để cặp sách xuống: "Bà nội, bà uống thuốc chưa?"
"Uống rồi." Bà nội Mộ nhìn Mộ Thâm: "Hôm nay Thâm Thâm rất vui vẻ?"
Mộ Thâm sửng sốt một chút: "... Có sao?"
"Đương nhiên là có." Bà nội Mộ hiểu rõ cháu của mình: "Có phải là gặp được chuyện gì vui không?"
"Sau này sẽ nói cho bà nội biết." Mộ Thâm đưa bà nội Mộ trở về phòng: "Bà nghỉ ngơi trước đi, đừng ngủ muộn như vậy nữa."
"Còn có bí mật nhỏ. Được được, cháu cũng đi ngủ sớm một chút đi, đừng làm bài tập quá muộn."
"Dạ."
Mộ Thâm đóng cửa phòng, mang theo cặp sách đi về phòng mình.
Hắn mở hộp kẹo kia ra, bên trong còn lại không ít kẹo, hắn đều không nỡ ăn.
Mộ Thâm bưng cái hộp, một hồi lâu sau lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn đến nhóm đồng bọn nhỏ của mình.
【 Mộ Thâm: Giúp tôi nghe ngóng xem trước đó người Sơ Sơ kết giao ở trường học là ai. 】
Ba con hàng kia đều chưa ngủ.
Đột nhiên trông thấy một tin nhắn như vậy, tinh thần ai cũng tỉnh táo lại.
【 Nông • bí đỏ không ngọt • Nghiệp: Sơ Sơ? Sơ Tranh? 】
【 Tài lang tiểu vương tử: A ~ gọi thân mật như vậy, có biến! 】
【 Cảnh Hạo tốt một cái căn hào: Má ơi, dọa tôi rớt từ trên giường xuống, cái mông của tôi aaa! 】
【 Tài lang tiểu vương tử: Thâm ca, anh và bạn học Diêu, là thế nào vậy? Đêm khuya tình cảm online, đến, nói một chút, chúng em xem xét cho Thâm ca một tẹo. 】
【 Mộ Thâm: Sáng mai cho tôi tin tức. 】
Mộ Thâm cũng không muốn nói với bọn họ về vấn đề này.
Ba con hàng không nghe ngóng được gì từ Mộ Thâm, liền chạy đi quấy rối Sơ Tranh.
Sơ Tranh ấy mà, có chuyện nói thẳng, có giá đánh chết thẳng nam, làm sao hiểu được tâm tư nho nhỏ của Mộ Thâm, tự nhiên là có chuyện gì nói chuyện ấy.
Loại cơ hội có thể chứng minh thẻ người tốt là của cô, tại sao phải bỏ qua?
Không qua mấy phút, ba con hàng kia liền trở lại.
【 Nông • bí đỏ không ngọt • Nghiệp: Em đã từng cho là, đời này Thâm ca cũng sẽ không có đối tượng, không nghĩ tới, vạn vạn không nghĩ tới, Thâm ca, không phải anh thích học tập sao? 】
【 Cảnh Hạo tốt một cái căn hào: Em đã từng cho là, đời này Thâm ca cũng sẽ không có đối tượng, không nghĩ tới, vạn vạn không nghĩ tới, Thâm ca, anh phản bội học tập sao? 】
【 Tài lang tiểu vương tử: Em đã từng cho là, đời này Thâm ca cũng sẽ không có đối tượng, không nghĩ tới, vạn vạn không nghĩ tới, Thâm ca, anh vứt bỏ học tập sao? 】
Thâm ca của bọn họ thay đổi.
Thế mà lại có đối tượng sau lưng bọn họ!
Còn không có ý định nói cho bọn họ biết!
Quá phận!
【 Mộ Thâm:... 】
Ba con hàng ở trong nhóm chat vui chơi.
Đã bàn xong chuyện đi đâu chúc mừng Thâm ca thoát kiếp FA.
Một hồi lâu sau mới hoán đổi đến trên chủ đề chính.
【 Tài lang tiểu vương tử: Nhưng mà Thâm ca... Hai người cũng đã kết giao, bây giờ đi hỏi thăm bạn trai cũ của người ta thì không tốt lắm đâu? Đừng bụng dạ hẹp hòi như thế nha, rộng lượng chút, đó cũng là chuyện lúc trước rồi. 】
【 Nông • bí đỏ không ngọt • Nghiệp: Đúng, Thâm ca, anh chưa từng yêu đương bao giờ, em nói anh nghe, con gái đều rất phản cảm với những chuyện này, anh như thế không phải là đang đi thăm dò người ta sao. 】
【 Cảnh Hạo tốt một cái căn hào: Nói cứ như mi từng yêu đương rồi ấy. 】
【 Nông • bí đỏ không ngọt • Nghiệp: Mặc dù ông đây cũng chưa yêu đương, nhưng ông nói không sai. 】
Nhưng Mộ Thâm không.
Hắn nhất định phải biết.
Không biết trong lòng hắn rất khó chịu.
Hắn muốn xem, nam sinh mà cô hẹn hò lúc trước, là người ra sao...
Ba người Cảnh Hạo đành phải đi nghe ngóng đối tượng kết giao trước kia của Sơ Tranh.
Việc này rất dễ nghe ngóng.
Dù sao toàn bộ trung học Thịnh Phong đều biết.
Không cần sáng mai, vào lúc ban đêm liền có kết quả.
Mộ Thâm nhìn ảnh chụp trong điện thoại.
Nam sinh cũng coi như đẹp trai quay đầu nhìn vào ống kính, trong tay ôm bóng rổ, ánh sáng vừa vặn, làm nam sinh càng phát ra vẻ soái khí mê người.
Đây chính là đối tượng kết giao lúc trước của cô.
【 Cảnh Hạo tốt một cái căn hào: Thâm ca, trước đó Nghiêm Tu này ngoại tình, đá bạn học Diêu... Bạn học Diêu chia tay với cậu ta. Nghe nói lúc vừa chia tay, tất cả mọi người đều tưởng rằng là bạn học Diêu ngoại tình trước, đoạn thời gian kia bị mắng rất thê thảm, về sau có người phát ảnh chụp mới đảo ngược lại. 】
【 Nông • bí đỏ không ngọt • Nghiệp:
Gọi bạn học Diêu cái gì hả, về sau phải gọi chị dâu. 】
【 Tài lang tiểu vương tử: Tên phú nhị đại Nghiêm Tu kia, như thế không phải là khi dễ chị dâu chúng ta sao? 】
Mộ Thâm xem hết những tin tức kia.
Đáy mắt đã đọng lại u ám.
Mộ Thâm không tiếp tục xem tin nhắn trong nhóm nữa, hắn ấn mở avatar của Sơ Tranh.
Viết viết xóa xóa hơn nửa ngày, mới gửi một tin nhắn qua.
...
Ngày hôm sau Sơ Tranh mới nhìn thấy tin nhắn của Mộ Thâm.
【 Mộ Thâm: Anh tuyệt đối sẽ không chia tay với em. 】
Sơ Tranh nhìn thời gian, hơn 1 giờ sáng.
Hơn nửa đêm, nổi điên cái gì?
Học sinh ngoan không cần ngủ sớm sao?
【 Sơ Tranh: Anh không có cơ hội chia tay với em. 】
Chia tay là không thể.
Đời này cũng không thể.
【 Mộ Thâm: Ừ, anh sẽ không. 】
Mộ Thâm đáp lại trong vài giây.
【 Sơ Tranh: Anh không lên lớp? 】 Thời gian hiện tại, hẳn là thời gian lên lớp.
【 Mộ Thâm: Vụng trộm đáp lại em. 】
Dường như Sơ Tranh có thể tưởng tượng được, bộ dáng Mộ Thâm vụng trộm bấm điện thoại dưới ngăn bàn.
Học sinh ngoan...
Sơ Tranh để điện thoại xuống đi rửa mặt.
Xế chiều đi xử lý chuyện cổ phần của trung học Thịnh Phong.
Bởi vì vấn đề tuổi tác của cô, cho nên số cổ phần này tạm thời đều đặt trên danh nghĩa của Tỉnh Lượng.
Tỉnh Lượng: "..."
Hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày, dưới danh nghĩa của mình có nhà có xe có cổ phần... A, còn chưa có nhà.
Cô chủ vẫn luôn ở khách sạn
Loại một ngày mười ngàn tệ ấy.
Nhưng hắn tin tưởng, lấy tần suất phá sản này của cô chủ, thì chẳng mấy chốc hắn sẽ có.
Ai.
Tỉnh Lượng rất sầu.
Mỗi ngày hắn đều phải dùng định lực rất lớn, mới có thể bảo đảm mình sẽ không ôm số tiền kếch xù này chạy trốn.
...
Đã vài ngày Khương Cẩn không nhìn thấy Sơ Tranh, phát Wechat cho Sơ Tranh cũng là hờ hững lạnh lẽo, ngay cả gọi điện thoại cũng không thể nói quá hai câu.
Khương Cẩn cũng nghe không hiểu tình trạng của Sơ Tranh, chỉ có thể lôi kéo Hứa Khinh Tư.
Đại tiểu thư bị cô ấy làm cho rất phiền: "Đồ của Sơ Tranh vẫn còn ở đây, cậu ấy nói sẽ trở về là sẽ trở về, cậu gấp làm gì."
"Tớ có thể không gấp sao? Lỡ như cậu ấy thật sự không thể về nữa thì làm sao bây giờ? Đây chính là quyết định của trường học..."
Thượng gia là nhà cha dượng của cô, chứ không phải nhà cô!
Không có gia tộc ra mặt, dựa vào một mình Sơ Tranh, trường học làm sao có thể cho cô trở về được.
Khương Cẩn sầu đến tóc sắp rụng hết.
"Tớ nghe nói nhà cậu..."
Đại tiểu thư một tay ngăn cô ấy lại: "Khương Cẩn, quan hệ của tớ và người đàn ông kia cũng không tốt."
Muốn giúp Sơ Tranh, liền phải đi cầu xin ông ta
Đại tiểu thư không nguyện ý.
Hơn nữa...
Hứa Khinh Tư cảm thấy nữ sinh kia, cũng sẽ không rời đi như vậy.
Khương Cẩn nghĩ tới Hứa Giai Hoan ở trường học diễu võ giương oai, không tiếp tục xát muối lên miệng vết thương của đại tiểu thư nữa, bỏ ý niệm này đi.
"Hai người các cậu đứng ở cổng trường làm pho tượng?"
Khương Cẩn quay đầu, kinh hỉ trong nháy mắt bò lên trên hai gò má: "Tiểu Sơ! A a a!!"
Khương Cẩn kích động nhào về phía Sơ Tranh.
Sơ Tranh bị dọa đến mức vội vàng tránh sang bên cạnh.
Khương Cẩn nhào hụt.
Khương Cẩn không để ý chút nào vì Sơ Tranh tránh khỏi cô ấy, vui vẻ hiện rõ trên mặt: "Tiểu Sơ cậu trở về rồi?"
"Ừ."
Sơ Tranh thần tình lạnh nhạt.
"Các cậu đứng ở cổng trường làm gì?"
Từ rất xa đã nhìn thấy bọn họ đứng ở đây, nửa ngày không thấy động.
Đại tiểu thư vuốt tóc: "Cậu ấy lo lắng cậu không trở lại, chuẩn bị đứng ở cổng trường kháng nghị với trường học đấy."
Khương Cẩn: "..."
*
Tiểu tiên nữ: Các ngươi không bỏ phiếu ta liền kháng nghị. Tiểu thiên sứ: Ngươi kháng đi. Tiểu tiên nữ: Kháng nghị kháng nghị kháng nghị kháng nghị kháng nghị kháng nghị, lăn lộn! Tiểu thiên sứ:... Má ơi! Phạm quy a! Tiểu tiên nữ: Bỏ phiếu đi mà ~ ***
Chương cuối ngày, mừng nhà mới ^^ 晚安 ~♡