Edit: LoBe* * *Còn nói không sợ, xưng hô thiếp và ta đều hỗn loạn tới mức đó rồi.Thịnh Tư Vũ nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, biết chính mình nếu đến trễ một bước thì tên súc sinh kia đã động thủ rồi. Hắn càng dùng sức ôm chặt Bạch Vi Vi, ánh mắt âm trầm, vô cùng phẫn nộ.【Đinh, độ hảo cảm của nam chủ: 60. 】Lúc đi xuống lầu, Bạch Vi Vi nhìn liếc ra bên ngoài một cái, toàn bộ người ở tửu lâu đều quỳ dưới đất. Trần Thành thừa quỳ ở trước đám người, còn không biết nhi tử của mình đã bị giết, trên mặt hắn thậm chí còn không có chút sợ hãi nào."Không biết Hoàng Thượng giá lâm, vi thần không đón tiếp chu toàn, tội đáng chết vạn lần."Thịnh Tư Vũ lạnh lùng nhìn bọn họ, đột nhiên biểu tình bỗng trở lên hung dữ, "Ngươi biết các người có tội, vậy có biết nhi tử ngươi đã phạm tội gì không?"Trần Thành Thừa đã đoán được, rốt cuộc đám hộ vệ đằng đằng sát khi này vọt tới vì lý do là một chiêu nghi trong cung bị lạc đường, nghe nói bị ngốc tử của mình bắt về. Hơn nữa ông ta còn nghe nói gần đây trong cung có một chiêu nghi vô cùng được sủng ái, đẹp như thiên tiên, xem ra chính là nữ nhân bị con hắn vác lên lầu. Cũng khó trách Thịnh Tư Vũ vừa tiến vào đã ra tay giết chết hai tên nô tài gác cổng.Vì nữ nhân mà thể hiện hỉ nộ ra ngoài, xem ra hoàng đế này cũng chẳng ra gì.Trần Thành thừa mặt không đổi sắc nói: "Khuyển tử quấy nhiễu bệ hạ, là khuyển tử sai, vi thần sẽ quản giáo nghiêm."Thịnh Tư Vũ cười lạnh, "Quản giáo? Cũng tốt, tên súc sinh kia vừa đi gặp Diêm Vương rồi, ngươi muốn quản giáo thì xuống đấy mà quản đi."Trần Thành Thừa vừa nghe, tim đập mạnh một cái. Con của hắn đã chết."Hoàng Thượng, người chỉ vì một chiêu nghi thấp hèn, mà giết chết nhi từ của trung thần, tiên đế trên cao có mắt chắc chắn sẽ rất tức giận và thất vọng."Thịnh Tư Vũ ôm Bạch Vi Vi, hắn có thể cảm nhận được lúc cô nhe thấy câu đó, thân thể hơi cứng lại, giống như rất sợ hãi. Tâm trí hắn, lý trí cứng rắn từng chút bị chặt đứt, giờ khắc này hắn dường như